仲春


仲春的组词


仲宣

zhòng xuān

仲秋

zhòng qiū

仲冬

zhòng dōng

仲春

zhòng chūn

仲父

zhòng fù

仲舅

zhòng jiù

仲夜

zhòng yè

仲都

zhòng dōu

仲弟

zhòng dì

仲理

zhòng lǐ

仲月

zhòng yuè

仲裁

zhòng cái

仲态

zhòng tài

仲堪

zhòng kān

仲雄

zhòng xióng

仲夏

zhòng xià

仲子

zhòng zǐ

仲起

zhòng qǐ

仲吕

zhòng lǚ

仲舒

zhòng shū

仲云

zhòng yún

仲尼

zhòng ní

仲氏

zhòng shì

仲容

zhòng róng

仲伯

zhòng bó

仲叔

zhòng shū

仲达

zhòng dá

仲间

zhòng jiān


晩春

wǎn chūn

幕春

mù chūn

交春

jiāo chūn

献春

xiàn chūn

末春

mò chūn

首春

shǒu chūn

跨春

kuà chūn

宜春

yí chūn

行春

xíng chūn

丽春

lì chūn

荒春

huāng chūn

韶春

sháo chūn

殿春

diàn chūn

大春

dà chūn

阳春

yáng chūn

旁春

páng chūn

寻春

xún chūn

伤春

shāng chūn

暮春

mù chūn

弄春

nòng chūn

赏春

shǎng chūn

探春

tàn chūn

回春

huí chūn

惊春

jīng chūn

上春

shàng chūn

逢春

féng chūn

破春

pò chūn

深春

shēn chūn

卖春

mài chūn

来春

lái chūn

嬉春

xī chūn

烟春

yān chūn

早春

zǎo chūn

讨春

tǎo chūn

年春

nián chūn

建春

jiàn chūn

青春

qīng chūn

报春

bào chūn

赌春

dǔ chūn

觅春

mì chūn

司春

sī chūn

次春

cì chūn

连春

lián chūn

押春

yā chūn

叫春

jiào chūn

游春

yóu chūn

发春

fā chūn

含春

hán chūn

始春

shǐ chūn

踏春

tà chūn

孟春

mèng chūn

陽春

yáng chūn

拜春

bài chūn

打春

dǎ chūn

富春

fù chūn

括春

kuò chūn

盛春

shèng chūn

立春

lì chūn

九春

jiǔ chūn

古春

gǔ chūn

饯春

jiàn chūn

仲春

zhòng chūn

開春

kāi chūn

争春

zhēng chūn

开春

kāi chūn

班春

bān chūn

赤春

chì chūn

烧春

shāo chūn

驻春

zhù chūn

寒春

hán chūn

禁春

jìn chūn

陶春

táo chūn

新春

xīn chūn

惜春

xī chūn

送春

sòng chūn

轻春

qīng chūn

余春

yú chūn

万春

wàn chūn

晚春

wǎn chūn

接春

jiē chūn

借春

jiè chūn

王春

wáng chūn

酣春

hān chūn

放春

fàng chūn

进春

jìn chūn

中春

zhōng chūn

思春

sī chūn

红春

hóng chūn

莺春

yīng chūn

筛春

shāi chūn

线春

xiàn chūn

长春

cháng chūn

熙春

xī chūn

犂春

lí chūn

三春

sān chūn

买春

mǎi chūn

访春

fǎng chūn

初春

chū chūn

残春

cán chūn

老春

lǎo chūn

临春

lín chūn

秀春

xiù chūn

恒春

héng chūn

季春

jì chūn

小春

xiǎo chūn

平春

píng chūn

火春

huǒ chūn

暗春

àn chūn

分春

fēn chūn

莫春

mò chūn

浅春

qiǎn chūn

鞭春

biān chūn

夜春

yè chūn

杪春

miǎo chūn

芳春

fāng chūn

试春

shì chūn

啃春

kěn chūn

嚎春

háo chūn

上一组词:春枝
下一组词:翁仲

更多仲的组词

仲春的意思


词语解释:

仲春zhòngchūn

(1) 春季中期,指阴历二月

英second month of spring

引证解释:

⒈ 春季的第二个月,即农历二月。因处春季之中,故称。

引《书·尧典》:“日中星鸟,以殷仲春。”
晋陶潜《拟古》诗之三:“仲春遘时雨,始雷发东隅。”
《初学记》卷三引南朝梁元帝《纂要》:“二月仲春,亦曰仲阳。”
《京本通俗小说·碾玉观音》:“这首词説仲春景致,原来不如黄夫人做着《季春词》又好。”
《儿女英雄传》第二四回:“匆匆的忙过正月,到了仲春,春昼初长。”
周克芹《勿忘草》三:“仲春时节,山花烂漫。”

国语词典:

春季的第二个月,即阴历二月。

网络解释:

仲春

仲春即春季的第二个月,即农历二月。因处春季之中,故称仲春。仲春在24个节气中属于惊蛰、春分两个节气。
更多春的组词

仲春详细解释


读音:zhòng

仲zhòng(1)(形)地位居中的:~裁。(2)(名)指一季的第二个月。参看“孟”、“季”:~春|~秋。(3)(名)在弟兄排行里代表第二:~弟|~兄。(4)姓。

读音:chūn

春chūn(1)(名)春季;一年的第一季。(2)(名)男女情欲:~情。(3)(名)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025