fāng míng
fāng jiāo
fāng xìn
fāng fù
fāng xiān
fāng lín
fāng liè
fāng huá
fāng shù
fāng zé
fāng hàn
fāng chǎi
fāng jiāo
fāng zī
fāng chén
fāng chūn
fāng yǐ
fāng líng
fāng qíng
fāng zhǐ
fāng xù
fāng cóng
fāng yí
fāng yán
fāng jiàn
fāng xiāng
fāng yīn
fāng líng
fāng yì
fāng qīng
fāng guī
fāng xǔ
fāng liè
fāng ruí
fāng zhōu
fāng yīn
fāng shēng
fāng bāo
fāng huáng
fāng suì
fāng dàn
fāng diàn
fāng liè
fāng quán
fāng lù
fāng huì
fāng liú
fāng jìng
fāng yá
fāng jiān
fāng zhú
fāng shí
fāng xiū
fāng láo
fāng jīn
fāng yóu
fāng xīn
fāng míng
fāng zūn
fāng jié
fāng lín
fāng zǔ
fāng lán
fāng huā
fāng hún
fāng wù
fāng nián
fāng guì
fāng fēi
fāng yán
fāng bì
fāng chén
fāng qì
fāng xiāng
fāng zūn
fāng cí
fāng cǎo
fāng rùn
fāng jié
fāng jì
fāng huì
fāng ǎi
fāng zhuàn
fāng zhǐ
fāng róng
fāng xùn
fāng yì
fāng zūn
fāng sūn
fāng zhá
fāng fēng
fāng ěr
fāng lǐ
fāng xīn
fāng jīn
fāng yù
féng chūn
jìn chūn
fāng chūn
wáng chūn
mèng chūn
fù chūn
sòng chūn
biān chūn
shì chūn
xī chūn
nòng chūn
jiàn chūn
kěn chūn
yóu chūn
pò chūn
yú chūn
kāi chūn
yīng chūn
sháo chūn
zhòng chūn
zǎo chūn
huǒ chūn
zhōng chūn
cháng chūn
jiāo chūn
lì chūn
gǔ chūn
xiǎo chūn
píng chūn
jiǔ chūn
hān chūn
jìn chūn
xīn chūn
hán chūn
lì chūn
xī chūn
yí chūn
xī chūn
àn chūn
shàng chūn
shēn chūn
fàng chūn
sī chūn
qiǎn chūn
wǎn chūn
xiàn chūn
mǎi chūn
shāng chūn
nián chūn
kāi chūn
wàn chūn
tà chūn
jiè chūn
mài chūn
chì chūn
fā chūn
dǔ chūn
xíng chūn
páng chūn
chū chūn
jì chūn
fēn chūn
qīng chūn
hóng chūn
cì chūn
bào chūn
yáng chūn
xún chūn
cán chūn
yā chūn
héng chūn
kuò chūn
mì chūn
fǎng chūn
hán chūn
mò chūn
jiào chūn
xiàn chūn
táo chūn
tǎo chūn
diàn chūn
shāo chūn
sī chūn
lián chūn
miǎo chūn
zhēng chūn
shèng chūn
huāng chūn
kuà chūn
shǒu chūn
bài chūn
jiàn chūn
yān chūn
wǎn chūn
shǎng chūn
shāi chūn
yè chūn
qīng chūn
xiù chūn
mò chūn
jiē chūn
bān chūn
dà chūn
sān chūn
shǐ chūn
zhù chūn
lái chūn
háo chūn
yáng chūn
lí chūn
lín chūn
tàn chūn
jīng chūn
lǎo chūn
huí chūn
mù chūn
mù chūn
dǎ chūn
⒈ 春天。
引晋陆机《长安有狭邪行》:“烈心厉劲秋,丽服鲜芳春。”
唐陈子昂《送东莱王学士无竞》诗:“孤松宜晚岁,众木爱芳春。”
明屠隆《綵毫记·夫妻玩赏》:“今日日朗风和,值芳春之淑景;沙明水碧,当荆楚之岁时。”
《天雨花》第十四回:“碧桃绕槛开如锦,蜂声蝶影恋芳春。”
⒉ 比喻妙龄、青春。
引《天雨花》第十一回:“既具冶容堪絶世,年当及笄正芳春。”
春天。
芳fāng(1)(名)香:~香。(2)(名)美好的名声:流~百世。(3)(名)姓。
春读音:chūn春chūn(1)(名)春季;一年的第一季。(2)(名)男女情欲:~情。(3)(名)姓。