鞭春


鞭春的组词


鞭警

biān jǐng

鞭哨

biān shào

鞭呼

biān hū

鞭拊

biān fǔ

鞭背

biān bèi

鞭挝

biān zhuā

鞭笞

biān chī

鞭毙

biān bì

鞭罚

biān fá

鞭墓

biān mù

鞭爆

biān bào

鞭捶

biān chuí

鞭辔

biān pèi

鞭杠

biān gàng

鞭缚

biān fù

鞭炮

biān pào

鞭刑

biān xíng

鞭耻

biān chǐ

鞭简

biān jiǎn

鞭弭

biān mǐ

鞭丝

biān sī

鞭着

biān zhe

鞭勒

biān lè

鞭励

biān lì

鞭节

biān jié

鞭鼓

biān gǔ

鞭靮

biān dí

鞭蒲

biān pú

鞭血

biān xuè

鞭草

biān cǎo

鞭牛

biān niú

鞭毛

biān máo

鞭笋

biān sǔn

鞭蹬

biān dēng

鞭驱

biān qū

鞭棰

biān chuí

鞭弰

biān shāo

鞭镫

biān dèng

鞭痕

biān hén

鞭锏

biān jiǎn

鞭杻

biān niǔ

鞭梢

biān shāo

鞭箠

biān chuí

鞭声

biān shēng

鞭托

biān tuō

鞭朴

biān pǔ

鞭筴

biān jiā

鞭板

biān bǎn

鞭抶

biān chì

鞭擗

biān pǐ

鞭行

biān xíng

鞭春

biān chūn

鞭策

biān cè

鞭打

biān dǎ

鞭楚

biān chǔ

鞭靴

biān xuē

鞭帽

biān mào

鞭挞

biān tà

鞭影

biān yǐng

鞭石

biān shí

鞭箭

biān jiàn

鞭子

biān zi

鞭击

biān jī

鞭茁

biān zhuó

鞭鞘

biān shāo

鞭鐧

biān jiǎn

鞭辟

biān bì

鞭面

biān miàn

鞭杖

biān zhàng

鞭磔

biān zhé

鞭桶

biān tǒng

鞭约

biān yuē

鞭凳

biān dèng

鞭扑

biān pū

鞭尸

biān shī

鞭督

biān dū

鞭稍

biān shāo

鞭叱

biān chì

鞭杀

biān shā

鞭颩

biān biāo

鞭责

biān zé


秀春

xiù chūn

卖春

mài chūn

年春

nián chūn

探春

tàn chūn

开春

kāi chūn

拜春

bài chūn

交春

jiāo chūn

季春

jì chūn

驻春

zhù chūn

首春

shǒu chūn

陶春

táo chūn

王春

wáng chūn

老春

lǎo chūn

晚春

wǎn chūn

荒春

huāng chūn

熙春

xī chūn

红春

hóng chūn

小春

xiǎo chūn

轻春

qīng chūn

惊春

jīng chūn

寻春

xún chūn

筛春

shāi chūn

行春

xíng chūn

禁春

jìn chūn

万春

wàn chūn

借春

jiè chūn

司春

sī chūn

发春

fā chūn

打春

dǎ chūn

杪春

miǎo chūn

晩春

wǎn chūn

破春

pò chūn

陽春

yáng chūn

连春

lián chūn

惜春

xī chūn

押春

yā chūn

弄春

nòng chūn

班春

bān chūn

富春

fù chūn

盛春

shèng chūn

韶春

sháo chūn

余春

yú chūn

放春

fàng chūn

进春

jìn chūn

报春

bào chūn

试春

shì chūn

建春

jiàn chūn

新春

xīn chūn

鞭春

biān chūn

深春

shēn chūn

宜春

yí chūn

青春

qīng chūn

长春

cháng chūn

饯春

jiàn chūn

献春

xiàn chūn

访春

fǎng chūn

线春

xiàn chūn

犂春

lí chūn

初春

chū chūn

古春

gǔ chūn

末春

mò chūn

回春

huí chūn

伤春

shāng chūn

殿春

diàn chūn

酣春

hān chūn

暗春

àn chūn

觅春

mì chūn

寒春

hán chūn

跨春

kuà chūn

平春

píng chūn

火春

huǒ chūn

大春

dà chūn

啃春

kěn chūn

三春

sān chūn

争春

zhēng chūn

莺春

yīng chūn

丽春

lì chūn

赤春

chì chūn

叫春

jiào chūn

夜春

yè chūn

次春

cì chūn

烟春

yān chūn

暮春

mù chūn

中春

zhōng chūn

嬉春

xī chūn

残春

cán chūn

芳春

fāng chūn

临春

lín chūn

開春

kāi chūn

烧春

shāo chūn

逢春

féng chūn

送春

sòng chūn

孟春

mèng chūn

旁春

páng chūn

幕春

mù chūn

莫春

mò chūn

买春

mǎi chūn

仲春

zhòng chūn

来春

lái chūn

赏春

shǎng chūn

立春

lì chūn

上春

shàng chūn

讨春

tǎo chūn

赌春

dǔ chūn

含春

hán chūn

始春

shǐ chūn

九春

jiǔ chūn

踏春

tà chūn

思春

sī chūn

恒春

héng chūn

接春

jiē chūn

早春

zǎo chūn

嚎春

háo chūn

游春

yóu chūn

浅春

qiǎn chūn

阳春

yáng chūn

括春

kuò chūn

分春

fēn chūn

上一组词:鞭蹬
下一组词:鞭桶

更多鞭的组词

鞭春的意思


词语解释:

鞭春biānchūn

(1) 口∶鞭打春牛以示迎春(旧时府、县官在立春前一天迎接用泥土做的春牛,放在衙门前,立春日用红绿鞭抽打,因此俗称立春为打春)。也称“打春”

英the Beginning of Spring

引证解释:

⒈ 旧俗,州县于立春日鞭打春牛,以祈丰年。也称“打春”。 宋孟元老《东京梦华录·立春》:“立春前一日, 开封府进春牛入禁中鞭春。参见“鞭牛”。

引开封、祥符两县,置春牛于府前,至日絶早,府僚打春,如方州仪。”
宋吴自牧《梦粱录·立春》:“临安府亦鞭春开宴,而邸第馈遗,则多效内庭焉。”
清潘荣陛《帝京岁时纪胜·进春》:“立春日,各省会府州县卫遵制鞭春。”

国语词典:

中国习俗于立春前一日,各地州县官府鞭打春牛迎春,以祈求丰收。

网络解释:

鞭春

鞭牛又称鞭春牛或鞭春,吴越地区的特色传统民俗。立春日或春节开年,造土牛以劝农耕,州县及农民鞭打土牛,象征春耕开始,以示丰兆,策励农耕。 鞭春牛又称鞭土牛,起源较早。《周礼·月令》:“出土牛以送寒气。”后来一直保留下来,但改在春天,盛于唐、宋两代,尤其是宋仁宗颁布《土牛经》后使鞭土牛风俗传播更广,以至成为传统民俗语文化的重要内容。
更多春的组词

鞭春详细解释


读音:biān

鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。

读音:chūn

春chūn(1)(名)春季;一年的第一季。(2)(名)男女情欲:~情。(3)(名)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025