jiào xǐng
jiào guō
jiào hún
jiào huā
jiào pái
jiào hǎn
jiào míng
jiào mài
jiào dàn
jiào hào
jiào xiāo
jiào háo
jiào náo
jiào chūn
jiào jī
jiào jià
jiào hū
jiào hū
jiào xǐ
jiào kǔ
jiào dào
jiào gēng
jiào lǘ
jiào táo
jiào zhēn
jiào hǎo
jiào jiào
jiào zhàn
jiào zào
jiào tóu
jiào mà
jiào qǔ
jiào táo
jiào qū
jiào cài
jiào mén
jiào qǔ
jiào jué
jiào jìn
jiào jiē
jiào hǒu
jiào pò
jiào hū
jiào xiào
jiào zhèn
jiào shā
jiào tiǎo
jiào huān
jiào jú
jiào jué
jiào zuò
jiào zuò
jiào hūn
jiào mà
jiào hèng
jiào rǎng
jiào huan
jiào ào
jiào zi
jiào yìng
jiào cǎi
jiào bǎn
zhōng chūn
lì chūn
jìn chūn
hóng chūn
qīng chūn
féng chūn
bào chūn
bài chūn
cháng chūn
mù chūn
xī chūn
mài chūn
huí chūn
tàn chūn
lín chūn
chì chūn
pò chūn
zhù chūn
kěn chūn
sī chūn
yú chūn
wǎn chūn
táo chūn
jiē chūn
diàn chūn
tà chūn
hán chūn
qīng chūn
tǎo chūn
àn chūn
shǒu chūn
háo chūn
zhēng chūn
fǎng chūn
shāi chūn
kāi chūn
píng chūn
jiào chūn
shèng chūn
shàng chūn
mò chūn
nián chūn
yí chūn
xiàn chūn
sī chūn
xī chūn
mèng chūn
páng chūn
cán chūn
xiǎo chūn
huāng chūn
lǎo chūn
hān chūn
fēn chūn
fàng chūn
dà chūn
lì chūn
jiāo chūn
huǒ chūn
nòng chūn
kuà chūn
kuò chūn
wáng chūn
mì chūn
kāi chūn
héng chūn
shǎng chūn
lián chūn
chū chūn
lí chūn
mò chūn
xī chūn
zǎo chūn
zhòng chūn
wàn chūn
jīng chūn
wǎn chūn
yā chūn
shēn chūn
yān chūn
dǔ chūn
sháo chūn
xīn chūn
jì chūn
sòng chūn
miǎo chūn
xíng chūn
bān chūn
fā chūn
shāo chūn
mǎi chūn
lái chūn
jiǔ chūn
mù chūn
fāng chūn
biān chūn
cì chūn
shì chūn
yè chūn
yáng chūn
hán chūn
dǎ chūn
shāng chūn
xiù chūn
gǔ chūn
yīng chūn
yóu chūn
shǐ chūn
jiàn chūn
xiàn chūn
yáng chūn
qiǎn chūn
xún chūn
sān chūn
jiàn chūn
jìn chūn
fù chūn
jiè chūn
谓叫卖酒。春,酒的别称。
谓动物发情时的呼叫。
⒈ 谓叫卖酒。春,酒的别称。
引宋晁补之《谯国嘲提壶》诗:“何处提壶鸟,荒园自叫春。夕阳深樾里,持此劝何人。”
⒉ 谓动物发情时的呼叫。
引瞿秋白《乱弹·猫样的诗人》:“凶狠的吃老鼠的猫,‘叫春’时候的音调,倒也的确很浪的。”
叫jiào(1)(动)(本义)人或动物的发音器官发出较大的声音;表示某种情绪、感觉或欲望:鸡~|拍手~好|大~一声。(2)(动)招呼;呼唤:外面有人~你|电话~通了。(3)(动)雇(车)等;在饭馆吃饭时;把要买的饭菜告诉饭馆服务员;买煤、炭等并请售货人往家里送。(4)(动)(名称)是;称为:这~不锈钢|你怎么称呼?……我~王勇。(5)〈方〉雄性的(某些家畜和家禽):~驴|~鸡。叫jiào(1)(动)使;命令:~他早点回去|要~穷山变富山。(2)(动)容许或听任:他不~去;我就不去。(3)(介)被:他~雨淋了|你把窗户打开点儿;别~煤气熏着。
春读音:chūn春chūn(1)(名)春季;一年的第一季。(2)(名)男女情欲:~情。(3)(名)姓。