nòng jù
nòng zhāng
nòng yù
lòng táng
nòng yǐng
nòng mǎ
nòng bīng
nòng yuè
nòng xiá
nòng sè
nòng xuān
nòng qíng
nòng bō
nòng qīng
nòng chī
nòng shé
nòng xiǎn
nòng wǎ
nòng wán
nòng tóng
nòng zāng
nòng xuán
nòng huā
nòng pín
nòng jiá
nòng sǒng
nòng quán
nòng yuán
nòng pò
nòng cí
nòng sǒng
nòng zuǐ
nòng chūn
nòng guǐ
nòng fǎ
nòng cháo
nòng ér
nòng jiǎ
nòng shǐ
nòng yōu
nòng bǐ
nòng jī
nòng zhāng
nòng qiǎo
nòng lìng
nòng méi
nòng guāi
nòng zhāng
nòng zī
lòng kǒu
nòng bō
nòng shá
nòng xì
nòng zhāng
nòng chǒu
nòng xuān
nòng yìn
nòng sūn
nòng huài
shēn chūn
páng chūn
mò chūn
héng chūn
chì chūn
bài chūn
xīn chūn
yáng chūn
zhēng chūn
jiàn chūn
mǎi chūn
sī chūn
jiē chūn
sòng chūn
gǔ chūn
nián chūn
jiào chūn
fù chūn
pò chūn
lián chūn
hóng chūn
bān chūn
kěn chūn
biān chūn
shǎng chūn
fā chūn
kuò chūn
lì chūn
jìn chūn
shāng chūn
sān chūn
mù chūn
cháng chūn
kāi chūn
lái chūn
qīng chūn
tǎo chūn
fǎng chūn
nòng chūn
jìn chūn
féng chūn
zǎo chūn
qiǎn chūn
miǎo chūn
shāo chūn
háo chūn
zhù chūn
wǎn chūn
píng chūn
cán chūn
yóu chūn
xiàn chūn
lì chūn
sháo chūn
huí chūn
táo chūn
wǎn chūn
mò chūn
dǎ chūn
xún chūn
jiè chūn
xī chūn
xī chūn
xiàn chūn
fāng chūn
yīng chūn
fēn chūn
hán chūn
shàng chūn
jì chūn
diàn chūn
xī chūn
yā chūn
fàng chūn
shǐ chūn
shèng chūn
jiāo chūn
zhōng chūn
lí chūn
shǒu chūn
hān chūn
wàn chūn
yú chūn
mèng chūn
yáng chūn
chū chūn
mì chūn
yè chūn
lín chūn
dǔ chūn
huāng chūn
jīng chūn
kāi chūn
xíng chūn
shì chūn
huǒ chūn
sī chūn
jiàn chūn
bào chūn
qīng chūn
lǎo chūn
xiǎo chūn
kuà chūn
cì chūn
shāi chūn
jiǔ chūn
tà chūn
wáng chūn
dà chūn
yān chūn
àn chūn
hán chūn
tàn chūn
xiù chūn
mù chūn
zhòng chūn
yí chūn
mài chūn
⒈ 谓在春日弄姿。
引明徐渭《赋得万绿枝头红一点》诗:“名园树树老啼鶯,叶底孤花巧弄春。”
明李诩《戒庵老人漫笔·游春黄胖诗》:“席间分题,有赋《游春黄胖诗》云:‘两脚捎空欲弄春,一人头上又安身。’”
1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。
春读音:chūn春chūn(1)(名)春季;一年的第一季。(2)(名)男女情欲:~情。(3)(名)姓。