lán zhào
lán yīn
lán gāng
lán gāo
lán xiù
lán táng
lán yì
lán yán
lán yān
lán guì
lán yóu
lán gāng
lán jīn
lán gé
lán xūn
lán shěng
lán zhōu
lán jīn
lán jiǎn
lán tāng
lán zhǐ
lán yuè
lán gàn
lán yù
lán xiū
lán tái
lán gāi
lán zhī
lán huái
lán xūn
lán jìn
lán wèi
lán tíng
lán yáo
lán shí
lán fāng
lán guī
lán shì
lán yú
lán zhǔ
lán fén
lán zhāng
lán yè
lán dēng
lán xùn
lán zhù
lán jia
lán yàn
lán pén
lán yīng
lán shǔ
lán dū
lán ruò
lán kè
lán huì
lán liáo
lán huā
lán zǐ
lán fáng
lán qí
lán zhào
lán shè
lán shì
lán shēng
lán pǔ
lán qiū
lán mèng
lán zhōu
lán nà
lán cǎo
lán sūn
lán yè
lán huì
lán jiāo
lán tuó
lán dàn
lán xiāng
lán ài
lán náo
lán gāo
lán chéng
lán yá
lán tiáo
lán shē
lán dān
lán shí
lán zé
lán báo
lán jīn
⒈ 兰花。
引《文选·郭璞<游仙诗>》:“翡翠戏兰苕,容色更相鲜。”
李善注:“兰苕,兰秀也。”
南朝宋谢灵运《南楼中望所迟客》诗:“瑶华未堪折,兰苕已屡摘。”
唐杜甫《戏为六绝句》之四:“或看翡翠兰苕上,未掣鲸鱼碧海中。”
金元好问《望云谣》:“登山採兰苕,兰苕霜早凋。”
兰lán(1)(名)兰花。(2)(名)兰草。(3)(名)古书上指木兰:~浆。(4)(名)(Lán)姓。
苕读音:tiáo,sháo[ tiáo ]1. 古书上指凌霄花。
2. 〔苕子〕一年生或二年生草本植物,茎细长,羽状复叶,花紫色,可作绿肥。亦称“野豌豆”。
3. 指苇子的花。