lán kè
lán tiáo
lán xùn
lán shì
lán dān
lán shēng
lán yè
lán pǔ
lán huì
lán yuè
lán jiāo
lán qí
lán dū
lán jia
lán wèi
lán zhōu
lán huā
lán mèng
lán fén
lán sūn
lán náo
lán jīn
lán jīn
lán nà
lán cǎo
lán zhào
lán shì
lán xiù
lán zhào
lán liáo
lán guī
lán ruò
lán yáo
lán qiū
lán zhǔ
lán tíng
lán yì
lán zhǐ
lán shí
lán yān
lán xūn
lán zhōu
lán zhāng
lán yú
lán zhī
lán shí
lán báo
lán xūn
lán yá
lán gāng
lán yīn
lán yàn
lán huì
lán shē
lán tuó
lán shěng
lán yù
lán fáng
lán jìn
lán yè
lán dēng
lán táng
lán xiū
lán shè
lán gāo
lán tái
lán gāng
lán zé
lán yīng
lán tāng
lán chéng
lán fāng
lán jiǎn
lán xiāng
lán zǐ
lán yán
lán shǔ
lán ài
lán guì
lán jīn
lán huái
lán dàn
lán gé
lán zhù
lán gāi
lán gàn
lán yóu
lán gāo
lán pén
⒈ 兰之馨香。喻人德行之美。
引南朝宋颜延之《祭屈原文》:“兰薰而摧,玉縝则折。”
《文选·刘孝标<广绝交论>》:“颜冉龙翰凤雏, 曾史兰薰雪白。”
张铣注:“兰薰雪白,喻芳絜。”
南朝梁王僧孺《为何库部旧姬拟蘼芜之句》诗:“出门望兰薰,褰帘正逢君。”
唐黄滔《省试人文化天下赋》:“布彼寰灜,风行而草偃;被於亿兆,玉洁而兰薰。”
兰lán(1)(名)兰花。(2)(名)兰草。(3)(名)古书上指木兰:~浆。(4)(名)(Lán)姓。
熏读音:xūn,xùn[ xūn ]1. 气味或烟气接触物品,引申为长期接触的人或事物对品行、习惯的影响:熏染。熏陶。熏制。利欲熏心。
2. 火烟上出:熏蒸。
3. 气味刺激人:臭气熏人。
4. 暖和:熏风。