lán shē
lán jīn
lán yè
lán zhōu
lán yuè
lán yān
lán jia
lán shì
lán gàn
lán shí
lán fáng
lán xùn
lán zhī
lán kè
lán zhào
lán pǔ
lán tái
lán guì
lán qiū
lán yù
lán dū
lán zhāng
lán yán
lán mèng
lán yáo
lán gé
lán gāng
lán jiāo
lán zǐ
lán tāng
lán gāng
lán dàn
lán yì
lán ài
lán shěng
lán dān
lán shí
lán pén
lán zé
lán wèi
lán huì
lán liáo
lán ruò
lán nà
lán xūn
lán yú
lán tiáo
lán jìn
lán shè
lán báo
lán zhào
lán huì
lán xiù
lán jīn
lán náo
lán táng
lán jiǎn
lán qí
lán xiāng
lán jīn
lán zhù
lán huā
lán tuó
lán yīng
lán yīn
lán guī
lán zhǔ
lán sūn
lán gāi
lán zhǐ
lán fāng
lán yá
lán tíng
lán zhōu
lán chéng
lán cǎo
lán xiū
lán xūn
lán huái
lán dēng
lán yàn
lán fén
lán yóu
lán gāo
lán shēng
lán yè
lán gāo
lán shǔ
lán shì
⒈ 兵器架。兰,通“阑”。
引唐李德裕《唐故左神策军护军中尉刘公神道碑铭》:“禁旅总兰錡之兵,古上卿之寄也。”
引申指显赫的门第。 清钱谦益《<江田陈氏家集>序》:“陈氏一门歷三百年,簪缨不絶,兰錡相望。”
兰lán(1)(名)兰花。(2)(名)兰草。(3)(名)古书上指木兰:~浆。(4)(名)(Lán)姓。
锜读音:qí锜qí(1)(名)古代一种带浞的烹煮器皿。(2)(名)古代的一种凿子。