旷官


旷官的组词


旷野

kuàng yě

旷土

kuàng tǔ

旷古

kuàng gǔ

旷平

kuàng píng

旷廓

kuàng kuò

旷度

kuàng dù

旷虚

kuàng xū

旷俎

kuàng zǔ

旷抱

kuàng bào

旷场

kuàng chǎng

旷时

kuàng shí

旷宇

kuàng yǔ

旷居

kuàng jū

旷荡

kuàng dàng

旷额

kuàng é

旷怀

kuàng huái

旷典

kuàng diǎn

旷漠

kuàng mò

旷窅

kuàng yǎo

旷竭

kuàng jié

旷课

kuàng kè

旷瞻

kuàng zhān

旷淡

kuàng dàn

旷劫

kuàng jié

旷滞

kuàng zhì

旷败

kuàng bài

旷拙

kuàng zhuō

旷迈

kuàng mài

旷略

kuàng luè

旷迥

kuàng jiǒng

旷爽

kuàng shuǎng

旷途

kuàng tú

旷女

kuàng nǚ

旷瀁

kuàng yǎng

旷费

kuàng fèi

旷卤

kuàng lǔ

旷澹

kuàng dàn

旷邈

kuàng miǎo

旷逸

kuàng yì

旷阔

kuàng kuò

旷瘠

kuàng jí

旷疏

kuàng shū

旷位

kuàng wèi

旷漭

kuàng mǎng

旷坠

kuàng zhuì

旷士

kuàng shì

旷旷

kuàng kuàng

旷望

kuàng wàng

旷废

kuàng fèi

旷样

kuàng yàng

旷莽

kuàng mǎng

旷大

kuàng dà

旷霁

kuàng jì

旷载

kuàng zǎi

旷达

kuàng dá

旷卒

kuàng zú

旷工

kuàng gōng

旷衍

kuàng yǎn

旷岁

kuàng suì

旷奇

kuàng qí

旷学

kuàng xué

旷阙

kuàng quē

旷误

kuàng wù

旷谧

kuàng mì

旷夫

kuàng fū

旷恩

kuàng ēn

旷惰

kuàng duò

旷遗

kuàng yí

旷年

kuàng nián

旷官

kuàng guān

旷观

kuàng guān

旷叶

kuàng yè

旷快

kuàng kuài

旷敞

kuàng chǎng

旷贵

kuàng guì

旷渺

kuàng miǎo

旷脚

kuàng jiǎo

旷如

kuàng rú

旷原

kuàng yuán

旷然

kuàng rán

旷瘝

kuàng guān

旷代

kuàng dài

旷诞

kuàng dàn

旷隔

kuàng gé

旷肰

kuàng rán

旷适

kuàng shì

旷日

kuàng rì

旷礼

kuàng lǐ

旷放

kuàng fàng

旷奥

kuàng ào

旷别

kuàng bié

旷癏

kuàng guān

旷朗

kuàng lǎng

旷宗

kuàng zōng

旷亮

kuàng liàng

旷夷

kuàng yí

旷弛

kuàng chí

旷失

kuàng shī

旷林

kuàng lín

旷绝

kuàng jué

旷无

kuàng wú

旷远

kuàng yuǎn

旷职

kuàng zhí

旷涂

kuàng tú

旷世

kuàng shì

旷济

kuàng jì

旷任

kuàng rèn

旷仪

kuàng yí

旷班

kuàng bān

旷芜

kuàng wú

旷志

kuàng zhì

旷浪

kuàng làng


贼官

zéi guān

感官

gǎn guān

跑官

pǎo guān

显官

xiǎn guān

木官

mù guān

陵官

líng guān

隐官

yǐn guān

便官

biàn guān

卜官

bǔ guān

论官

lùn guān

春官

chūn guān

音官

yīn guān

夏官

xià guān

太官

tài guān

过官

guò guān

珠官

zhū guān

徒官

tú guān

问官

wèn guān

畿官

jī guān

故官

gù guān

贾官

jiǎ guān

莅官

lì guān

昏官

hūn guān

狱官

yù guān

还官

hái guān

初官

chū guān

番官

fān guān

下官

xià guān

三官

sān guān

能官

néng guān

丌官

qí guān

效官

xiào guān

品官

pǐn guān

同官

tóng guān

远官

yuǎn guān

市官

shì guān

庙官

miào guān

媒官

méi guān

进官

jìn guān

散官

sàn guān

贪官

tān guān

权官

quán guān

耐官

nài guān

译官

yì guān

牙官

yá guān

铜官

tóng guān

运官

yùn guān

抵官

dǐ guān

去官

qù guān

黜官

chù guān

侵官

qīn guān

张官

zhāng guān

逾官

yú guān

校官

xiào guān

责官

zé guān

设官

shè guān

蜜官

mì guān

乡官

xiāng guān

直官

zhí guān

虱官

shī guān

冬官

dōng guān

近官

jìn guān

暴官

bào guān

南官

nán guān

迁官

qiān guān

宦官

huàn guān

民官

mín guān

好官

hǎo guān

营官

yíng guān

到官

dào guān

斋官

zhāi guān

窜官

cuàn guān

累官

lèi guān

史官

shǐ guān

骑官

qí guān

慢官

màn guān

朝官

cháo guān

侍官

shì guān

酒官

jiǔ guān

发官

fā guān

微官

wēi guān

污官

wū guān

世官

shì guān

黨官

dǎng guān

褫官

chǐ guān

礼官

lǐ guān

正官

zhèng guān

盐官

yán guān

门官

mén guān

神官

shén guān

女官

nǚ guān

橘官

jú guān

失官

shī guān

卑官

bēi guān

星官

xīng guān

败官

bài guān

奚官

xī guān

诗官

shī guān

五官

wǔ guān

尊官

zūn guān

幕官

mù guān

本官

běn guān

补官

bǔ guān

政官

zhèng guān

贬官

biǎn guān

保官

bǎo guān

警官

jǐng guān

符官

fú guān

奄官

yǎn guān

员官

yuán guān

私官

sī guān

输官

shū guān

羁官

jī guān

枝官

zhī guān

狗官

gǒu guān

旗官

qí guān

居官

jū guān

修官

xiū guān

常官

cháng guān

冷官

lěng guān

抛官

pāo guān

乐官

yuè guān

穹官

qióng guān

素官

sù guān

器官

qì guān

诨官

hùn guān

恩官

ēn guān

不官

bù guān

宰官

zǎi guān

百官

bǎi guān

婆官

pó guān

房官

fáng guān

酷官

kù guān

捐官

juān guān

板官

bǎn guān

经官

jīng guān

卖官

mài guān

府官

fǔ guān

重官

zhòng guān

尉官

wèi guān

高官

gāo guān

坊官

fāng guān

假官

jiǎ guān

主官

zhǔ guān

九官

jiǔ guān

秩官

zhì guān

序官

xù guān

外官

wài guān

墩官

dūn guān

写官

xiě guān

言官

yán guān

察官

chá guān

新官

xīn guān

入官

rù guān

隅官

yú guān

加官

jiā guān

衙官

yá guān

金官

jīn guān

堂官

táng guān

墨官

mò guān

李官

lǐ guān

宗官

zōng guān

休官

xiū guān

甬官

yǒng guān

除官

chú guān

躐官

liè guān

夺官

duó guān

庖官

páo guān

道官

dào guān

鸟官

niǎo guān

前官

qián guān

祠官

cí guān

懋官

mào guān

司官

sī guān

流官

liú guān

拜官

bài guān

客官

kè guān

印官

yìn guān

辞官

cí guān

参官

cān guān

中官

zhōng guān

真官

zhēn guān

小官

xiǎo guān

材官

cái guān

探官

tàn guān

赇官

qiú guān

导官

dǎo guān

候官

hòu guān

疾官

jí guān

仕官

shì guān

赠官

zèng guān

解官

jiě guān

罢官

bà guān

猥官

wěi guān

麤官

cū guān

考官

kǎo guān

审官

shěn guān

讲官

jiǎng guān

贩官

fàn guān

队官

duì guān

差官

chāi guān

街官

jiē guān

跟官

gēn guān

出官

chū guān

滥官

làn guān

纳官

nà guān

县官

xiàn guān

废官

fèi guān

仙官

xiān guān

治官

zhì guān

果官

guǒ guān

见官

jiàn guān

转官

zhuǎn guān

调官

diào guān

阶官

jiē guān

党官

dǎng guān

鳏官

guān guān

婪官

lán guān

放官

fàng guān

弃官

qì guān

地官

dì guān

斡官

wò guān

天官

tiān guān

让官

ràng guān

田官

tián guān

降官

jiàng guān

驿官

yì guān

原官

yuán guān

阉官

yān guān

儒官

rú guān

越官

yuè guān

榷官

què guān

代官

dài guān

夸官

kuā guān

鼻官

bí guān

苍官

cāng guān

赏官

shǎng guān

逐官

zhú guān

钟官

zhōng guān

贫官

pín guān

遣官

qiǎn guān

忝官

tiǎn guān

国官

guó guān

达官

dá guān

赴官

fù guān

宫官

gōng guān

送官

sòng guān

虏官

lǔ guān

无官

wú guān

鸣官

míng guān

贵官

guì guān

蝨官

shī guān

没官

méi guān

免官

miǎn guān

命官

mìng guān

从官

cóng guān

帘官

lián guān

僧官

sēng guān

闲官

xián guān

收官

shōu guān

省官

shěng guān

遂官

suì guān

铁官

tiě guān

医官

yī guān

伶官

líng guān

将官

jiàng guān

兵官

bīng guān

武官

wǔ guān

摄官

shè guān

升官

shēng guān

刑官

xíng guān

计官

jì guān

宪官

xiàn guān

奸官

jiān guān

食官

sì guān

长官

zhǎng guān

馆官

guǎn guān

起官

qǐ guān

都官

dōu guān

任官

rèn guān

奴官

nú guān

寒官

hán guān

判官

pàn guān

要官

yào guān

词官

cí guān

属官

shǔ guān

鼎官

dǐng guān

山官

shān guān

鬻官

yù guān

水官

shuǐ guān

大官

dà guān

稷官

jì guān

灵官

líng guān

历官

lì guān

鱼官

yú guān

郎官

láng guān

梦官

mèng guān

注官

zhù guān

内官

nèi guān

贰官

èr guān

上一组词:诳欺
下一组词:旷惰

更多旷的组词

旷官的意思


词语解释:

1.空居官位。指不称职。语出《书.皋陶谟》:"无旷庶官,天工人其代之"。孔传:"旷,空也。位非其人为空官。" 2.空着职位。

引证解释:

⒈ 空居官位。指不称职。

引语出《书·皋陶谟》:“无旷庶官,天工人其代之”。
孔传:“旷,空也。位非其人为空官。”
《北史·张普惠传》:“若不言所难言,諫所难諫,便是唯唯,旷官尸禄。”
明王玉峰《焚香记·荣饯》:“衔朝命任重非才,惧庸劣旷官多誚。”
清褚人穫《坚瓠六集·弄参军》:“近制州县参军……悉以旷官败事、违戾政教者为之。”

⒉ 空着职位。

引《后汉书·独行传·李业》:“朝廷贪慕名德,旷官缺位,於今七年。”
《魏书·高允传》:“乃旷官以待之,悬爵以縻之。”

国语词典:

居官而旷废职守,不称职。

网络解释:

旷官

旷官,汉语词汇。拼音是kuàng guān,注音是ㄎㄨㄤˋ ㄍㄨㄢ释义:1、空居官位。指不称职。2、空着职位。
更多官的组词

旷官详细解释


读音:kuàng

旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。

读音:guān

官guān(1)(名)政府机关或军队中经过任命的、一定等级以上的公职人员;在我国现多用于军队和外交场合。(2)(形)旧时称属于政府的或公家的:~办|~费。(3)(形)公共的;公用的:~大道|~厕所。(4)(Guān)姓。(5)(名)器官:五~|感~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025