huāng huò
huāng kuì
huāng shǔ
huāng tǔ
huāng liáng
huāng yuán
huāng níng
huāng chéng
huāng liú
huāng hàn
huāng fú
huāng yín
huāng dàn
huāng zhì
huāng qì
huāng cūn
huāng nián
huāng bǎo
huāng mào
huāng miù
huāng tíng
huāng rǎo
huāng fú
huāng yàn
huāng pì
huāng jǐn
huāng jì
huāng luàn
huāng zhàn
huāng xíng
huāng yuè
huāng zhāng
huāng tān
huāng cūn
huāng máng
huāng yì
huāng bái
huāng tiǎn
huāng zhēn
huāng dùn
huāng mò
huāng hán
huāng chūn
huāng yàn
huāng gěng
huāng lǜ
huāng xìn
huāng yòu
huāng dàn
huāng yuè
huāng tiān
huāng huàn
huāng lái
huāng jí
huāng bì
huāng dài
huāng sāi
huāng guì
huāng jì
huāng yú
huāng tún
huāng qiū
huāng jué
huāng xū
huāng suì
huāng dān
huāng lèi
huāng jiǎo
huāng huò
huāng làng
huāng yān
huāng táng
huāng zhǒng
huāng qīn
huāng jū
huāng wú
huāng máng
huāng jiǎn
huāng shěn
huāng shù
huāng lè
huāng zhāng
huāng diàn
huāng zǐ
huāng yín
huāng zōu
huāng dì
huāng chen
huāng jué
huāng zì
huāng huì
huāng yuǎn
huāng miù
huāng jǐng
huāng jí
huāng zuì
huāng cuì
huāng huǒ
huāng luò
huāng wáng
huāng mèi
huāng shū
huāng mò
huāng bèi
huāng yuè
huāng shī
huāng sù
huāng zhèng
huāng fèi
huāng yí
huāng huāng
huāng lòu
huāng wài
huāng qiàn
huāng miù
huāng jí
huāng yín
huāng máng
huāng jiāo
huāng zhuì
huāng dān
huāng sè
huāng hào
huāng rén
huāng chǔ
huāng hū
huāng shì
huāng miǎn
huāng què
huāng chóu
huāng shū
huāng guài
huāng dù
huāng lì
huāng yě
huāng gǔ
huāng jī
huāng huì
huāng cǎo
huāng qiān
kāng níng
fēng níng
hé níng
jiǎ níng
dàn níng
jī níng
píng níng
dāng níng
cháng níng
lái níng
mì níng
shēng níng
kè níng
wèn níng
ān níng
wéi níng
huí níng
gào níng
dīng níng
huáng níng
yǒng níng
kuāng níng
yīng níng
chéng níng
mǐ níng
huáng níng
dìng níng
jìng níng
dà níng
suí níng
xián níng
mǐ níng
jù níng
xiū níng
huāng níng
yàn níng
bù níng
xū níng
bǎo níng
yǐ níng
hóng níng
jí níng
wǎng níng
hú níng
xié níng
yù níng
yì níng
kuò níng
hé níng
wú nìng
chéng níng
qīng níng
jí níng
huáng níng
bì níng
fǔ níng
wù níng
liè níng
yàn níng
tài níng
wài níng
qú níng
guī níng
dǐ níng
dǐ níng
dàn níng
⒈ 荒废懈怠,贪图安逸。
引《书·无逸》:“治民祗惧,不敢荒寧。”
孔传:“为政敬身畏惧,不敢荒怠自安。”
《汉书·元帝纪》:“朕战战栗栗,夙夜思过失,不敢荒寧。”
唐柳宗元《与杨诲之第二书》:“武王引天下诛紂,而代之位,其意宜肆,而曰予小子不敢荒寧。”
怠惰、纵乐。
荒huāng(1)(形)荒芜:地~了。(2)(形)荒凉:~村|~郊|~岛。(3)(形)荒歉:~年|备~。(4)(形)荒地:生~|开~|垦~。(5)(形)荒疏:别把功课~了|多年不下棋;~了。(6)(形)严重的缺乏:煤~|饥~。(7)(形)不合情理:~廖|~诞。(8)(形)〈方〉不确定的:~信|~数儿。(9)(形)〈书〉迷乱;放纵:~淫。
宁读音:níng,nìng[ níng ]1. 平安,安定:宁静。宁谧。息事宁人。
2. 已嫁的女子或在外子女回家省视父母:宁亲。归宁。
3. 守父母之丧,丧假:“前博士弟子父母死,予宁三年”。
4. 中国江苏省南京市的别称。
5. 中国宁夏回族自治区的简称。