hū míng
hū chī
hū zhào
hū hā
hū gēng
hū jiē
hū xiào
hū yuān
hū yáng
hū dú
hū zǐ
hū xū
hū tū
hū yìng
hū suǒ
hū pú
hū chī
hū háo
hū tóu
hū qì
hū huàn
hū hè
hū lū
hū wèi
hū yīn
hū chēng
hū xiǎng
hū wáng
hū xī
hū nóng
hū jiù
hū nòng
hū lā
hū gào
hū lā
hū xiāo
hū chì
hū tái
hū yù
hū hán
hū rǎng
hū jǐng
hū xī
hū yīng
hū yǎn
hū xiōng
hū yán
hū jì
hū bó
hū xī
hū hǎn
hū shan
hū zào
hū lóng
hū chī
hū lú
hū háo
hū wǔ
hū tiān
hū shào
hū fú
hū hū
hū xī
hū bó
hū chī
hū biàn
hū jī
hū jiē
hū lán
hū jiào
hū ěr
hū shēng
hū chàng
hū rǎo
hū sōng
hū lū
hū kàn
hū xī
hū hǒu
hū hào
hū hé
hū shuāng
hū yǔ
hū shān
chóu shuāng
hù shuāng
hán shuāng
táng shuāng
xián shuāng
xià shuāng
níng shuāng
fū shuāng
bīng shuāng
yù shuāng
pī shuāng
guǒ shuāng
wú shuāng
cháo shuāng
hēi shuāng
bái shuāng
zhōng shuāng
líng shuāng
fēng shuāng
qiǎn shuāng
fēi shuāng
zhè shuāng
hù shuāng
fēng shuāng
kōng shuāng
qiān shuāng
gū shuāng
jīng shuāng
chū shuāng
táng shuāng
xīng shuāng
sù shuāng
huái shuāng
xuě shuāng
chóng shuāng
lí shuāng
shì shuāng
lǚ shuāng
kū shuāng
ào shuāng
què shuāng
lěng shuāng
jù shuāng
láng shuāng
diāo shuāng
zǎo shuāng
bìn shuāng
qīng shuāng
hán shuāng
dān shuāng
fù shuāng
hù shuāng
fēi shuāng
liú shuāng
qiān shuāng
hū shuāng
suì shuāng
sù shuāng
kù shuāng
qīng shuāng
yán shuāng
yíng shuāng
páo shuāng
pī shuāng
rǎn shuāng
yán shuāng
qiū shuāng
líng shuāng
⒈ 相传战国时齐邹衍事燕惠王,被人谗害,含冤入狱。时当六月炎天, 衍在狱中仰天大哭,天竟降下霜来。事见《初学记》卷二引《淮南子》及汉王充《论衡·感应》。后遂以“呼霜”为蒙冤呼天的典实。
引明陈汝元《金莲记·廷谳》:“只图个悬河掉电,准备着呼霜抢地,蝉声吹赭衣。”
呼hū(1)(动)生物体把体内的气体排出体外(跟‘吸’相对):~吸|~出一口气。(2)(动)大声喊:~声|欢~|~口号|大声疾~。(3)(动)叫;叫人来:直~其名|一~百诺|~之即来;挥之即去。(4)(Hū)姓。(5)象声词:北风~~地吹。
霜读音:shuāng霜shuāng(1)(名)本义:在气温降到摄氏零度以下时;水汽在地面物体上凝结成的白色冰晶。(2)(名)像霜的东西:盐~。(3)(名)比喻白色:~鬓。