líng sàn
líng báo
líng yǎn
líng qī
líng yīn
líng luàn
líng yān
líng tì
líng hán
líng gù
líng lì
líng sī
líng tà
líng duó
líng xiāo
líng yuè
líng fēi
líng xiāo
líng bèng
líng chén
líng wēi
líng děng
líng zhuī
líng jiāng
líng shuāng
líng dǎo
líng chuáng
líng huì
líng tiǎn
líng hū
líng dōng
líng yí
líng bō
líng ào
líng shì
líng shàng
líng rǎo
líng líng
líng yǎn
líng kuà
líng luò
líng zhù
líng miè
líng zāi
líng mài
líng chí
líng céng
líng duó
líng liè
líng liè
líng guǐ
líng kōng
líng jìng
líng fēng
líng dàn
líng sī
líng bìng
líng chí
líng shàng
líng lì
líng ōu
líng cuò
líng jiǒng
líng zào
líng shuò
líng téng
líng zhì
líng bào
líng wǔ
líng xiǎo
líng jià
líng jīng
líng lì
líng cù
líng cháo
líng fàn
líng jié
líng xū
líng bī
líng yǔ
líng chuáng
líng xié
líng yún
líng nüè
líng jiàn
líng chú
líng shé
líng miè
líng cǎn
líng jiàn
líng rén
líng liè
líng yā
líng kuī
líng chē
líng gòu
líng rǔ
líng huài
líng xiāo
líng jí
líng jiàn
líng chuō
líng wù
líng mó
líng tū
líng xuě
líng jù
líng chái
líng zá
líng bìn
líng yuè
líng suì
líng lì
líng jìn
líng jiè
líng shuò
líng kuài
líng jié
líng lì
líng chuō
líng jià
líng xùn
líng màn
líng jīng
líng ào
líng lì
níng shuāng
hù shuāng
fù shuāng
yán shuāng
táng shuāng
páo shuāng
qīng shuāng
qiū shuāng
qiān shuāng
liú shuāng
pī shuāng
fēi shuāng
líng shuāng
fēi shuāng
kū shuāng
lěng shuāng
shì shuāng
kù shuāng
cháo shuāng
kōng shuāng
chū shuāng
hū shuāng
qiǎn shuāng
hán shuāng
xīng shuāng
xián shuāng
bìn shuāng
lí shuāng
líng shuāng
huái shuāng
diāo shuāng
bīng shuāng
fēng shuāng
hù shuāng
pī shuāng
bái shuāng
suì shuāng
yíng shuāng
hán shuāng
gū shuāng
rǎn shuāng
zhè shuāng
láng shuāng
jù shuāng
fū shuāng
yán shuāng
hēi shuāng
qiān shuāng
hù shuāng
qīng shuāng
sù shuāng
sù shuāng
ào shuāng
chóu shuāng
xià shuāng
dān shuāng
què shuāng
chóng shuāng
táng shuāng
zǎo shuāng
xuě shuāng
lǚ shuāng
yù shuāng
wú shuāng
jīng shuāng
guǒ shuāng
zhōng shuāng
fēng shuāng
⒈ 抵抗霜寒。常用以比喻人品格高洁,坚贞不屈。
引南朝宋谢惠连《甘赋》:“嘉寒园之丽木,美独有此贞芳;质葳蕤而怀风,性耿介而凌霜。”
唐李白《鸣雁行》:“客居烟波寄湘吴,凌霜触雪毛体枯。”
清吴定《示诸生书》:“涧松所以能凌霜者,藏正气也;美玉所以能犯火者,畜至精也。”
杨朔《寄亚非作家会议》:“收获完毕就该翻耕土壤,播种上凌霜傲雪的冬麦了。”
凌líng(1)(动)侵犯;欺侮:~辱|盛气~人。(2)(动)逼近:~晨。(3)(动)升高;在空中:~空|~云|~霄。(4)(Línɡ)姓。凌líng(名)〈方〉冰(多指块或锥状的):冰~。
霜读音:shuāng霜shuāng(1)(名)本义:在气温降到摄氏零度以下时;水汽在地面物体上凝结成的白色冰晶。(2)(名)像霜的东西:盐~。(3)(名)比喻白色:~鬓。