qiān shuāng
yán shuāng
liú shuāng
fēi shuāng
chóng shuāng
kù shuāng
yù shuāng
lěng shuāng
zhè shuāng
qiān shuāng
lí shuāng
suì shuāng
fū shuāng
hù shuāng
fēng shuāng
páo shuāng
yán shuāng
hán shuāng
kū shuāng
xià shuāng
xīng shuāng
què shuāng
diāo shuāng
táng shuāng
guǒ shuāng
sù shuāng
chū shuāng
qiǎn shuāng
hù shuāng
pī shuāng
qīng shuāng
bái shuāng
huái shuāng
hán shuāng
gū shuāng
lǚ shuāng
táng shuāng
níng shuāng
sù shuāng
qiū shuāng
jù shuāng
fù shuāng
yíng shuāng
jīng shuāng
láng shuāng
hū shuāng
kōng shuāng
xián shuāng
chóu shuāng
shì shuāng
xuě shuāng
dān shuāng
zhōng shuāng
ào shuāng
hēi shuāng
zǎo shuāng
líng shuāng
cháo shuāng
bīng shuāng
líng shuāng
hù shuāng
fēi shuāng
wú shuāng
pī shuāng
rǎn shuāng
fēng shuāng
qīng shuāng
bìn shuāng
⒈ 白糖。制作糖霜之法相传起于唐大历年间。 宋王灼有《糖霜谱》,载糖霜起源及制作食用之法颇详。
引宋苏轼《次韵正辅同游白水山》:“糖霜不待蜀客寄,荔支莫信闽人夸。”
宋苏轼《送金山乡僧归蜀开堂》诗:“冰盘荐琥珀,何似糖霜美。”
冰糖。
糖táng(1)(名)人体内产生热能的主要物质:血~|葡萄~。(2)(名)食用糖的总称:蔗~|砂~。(3)(名)糖果;食品:~果。
霜读音:shuāng霜shuāng(1)(名)本义:在气温降到摄氏零度以下时;水汽在地面物体上凝结成的白色冰晶。(2)(名)像霜的东西:盐~。(3)(名)比喻白色:~鬓。