shāng kǒu
shāng shén
shāng hén
shāng cè
shāng bié
shāng fèn
shāng āi
shāng bīng
shāng qiū
shāng lián
shāng hán
shāng shǔ
shāng chǎn
shāng lián
shāng shé
shāng ròu
shāng hào
shāng fēng
shāng zhǐ
shāng hé
shāng mìng
shāng cuì
shāng jiǔ
shāng tòng
shāng tòng
shāng wèi
shāng bā
shāng mǐn
shāng dān
shāng lí
shāng qín
shāng shì
shāng xiàn
shāng dòng
shāng yào
shāng rén
shāng qì
shāng shēn
shāng gōng
shāng huài
shāng bēi
shāng guāi
shāng hún
shāng chōng
shāng juě
shāng xīn
shāng hé
shāng fù
shāng hao
shāng luàn
shang chì
shāng jǐn
shāng cǎn
shāng pò
shāng shí
shāng chūn
shāng jiē
shāng niǎo
shāng fú
shāng yí
shāng kēi
shāng fèi
shāng yuán
shāng huái
shāng kē
shāng wèi
shāng gǎn
shāng jǔ
shāng yǔn
shāng bāo
shāng chǔ
shāng dǐ
shāng cán
shāng jiā
shāng xiè
shāng shì
shāng bài
shāng huà
shāng chuàng
shāng wéi
shāng kū
shāng huǐ
shāng chuàng
shāng mào
shāng bān
shāng sǔn
shāng rè
shāng cuī
shāng qì
shāng duò
shāng chù
shāng xù
shāng yí
shāng ōu
shāng mù
shāng shí
shāng wáng
shāng fá
shāng yōu
shāng dào
shāng huǐ
shāng kǔ
shāng lín
shāng cí
shāng hài
shāng xìng
shāng shì
shāng sú
shāng fàn
shāng liǎn
shāng qíng
shāng mù
shāng cuò
shāng jīn
mǐn dào
yǐn dào
tòng dào
cǎn dào
mào dào
zhěn dào
zhuī dào
dá dào
jiē dào
bēi dào
yōu dào
shěn dào
shāng dào
jiā dào
qī dào
jīng dào
yù dào
xiào dào
zàn dào
tòng dào
lián dào
mǐn dào
mǐn dào
mào dào
tàn dào
jiàn dào
zhèn dào
chàng dào
āi dào
gǎn dào
伤悼shāngdào
(1) 因怀念死者而哀伤;悲伤(好工具.)地悼念
例得到亲人去世的消息,他至感伤悼英grieve over loss of dear one⒈ 忧伤,哀伤。
引《史记·屈原贾生列传》:“贾生既以适居长沙,长沙卑湿,自以为寿不得长,伤悼之,乃为赋以自广。”
清曾国藩《圣哲画像记》:“唯庄周、司马迁、柳宗元三人者,伤悼不遇,怨诽形於简册,其於圣贤自得之乐,稍违异矣。”
沙汀《困兽记》七:“这是那种柔弱的自己伤悼的悯笑,在他一向很少有过。”
⒉ 对死者的悲伤悼念。
引《汉书·外戚传上·孝武李夫人》:“上又自为作赋以伤悼夫人。”
《周书·令狐整传》:“太祖伤悼之,遣使者监护丧事。”
宋宋濂《送安南使臣杜舜卿序》:“皇情衋然伤悼,退而叹曰:‘ 日煃(陈日煃 )率先内附朕意,西南之民将有攸赖,不知贤王何去朕之急也。’”
《三国演义》第五三回:“孙权闻慈死,伤悼不已,命厚葬於南徐北固山下,养其子太史亨於府中。”
哀伤悼念。
伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。
悼读音:dào悼dào(动)怀念死者;表示哀痛:追~|哀~。