shuāng yíng
shuāng dǎ
shuāng shēng
shuāng lù
shuāng fèng
shuāng gōu
shuāng zhēn
shuāng jiān
shuāng gōu
shuāng zuǒ
shuāng suō
shuāng yuè
shuāng gān
shuāng què
shuāng jiāo
shuāng guān
shuāng yì
shuāng táng
shuāng chóng
shuāng xīng
shuāng zhū
shuāng xī
shuāng yǎn
shuāng lǐ
shuāng xī
shuāng shù
shuāng miào
shuāng měi
shuāng yú
shuāng liú
shuāng mén
shuāng jù
shuāng zhù
shuāng jiǎo
shuāng rù
shuāng zuò
shuāng xiù
shuāng gǎng
shuāng bǐ
shuāng shù
shuāng fèng
shuāng dāo
shuāng bì
shuāng xìng
shuāng yǔ
shuāng guǐ
shuāng méi
shuāng lián
shuāng fú
shuāng shēng
shuāng é
shuāng quán
shuāng qī
shuāng bì
shuāng lóng
shuāng gàng
shuāng qīng
shuāng liǎn
shuāng tāi
shuāng luó
shuāng yù
shuāng qiǎng
shuāng guī
shuāng jǐng
shuāng xǐ
shuāng shū
shuāng máo
shuāng chéng
shuāng jiè
shuāng tóng
shuāng fēi
shuāng xiáo
shuāng míng
shuāng guì
shuāng ruǐ
shuāng zhēn
shuāng chèng
shuāng zhòu
shuāng dàng
shuāng mù
shuāng shà
shuāng tái
shuāng xiǎng
shuāng kuǎn
shuāng jié
shuāng wén
shuāng liào
shuāng wān
shuāng móu
shuāng shuāng
shuāng é
shuāng biān
shuāng wěi
shuāng jīn
shuāng shǒu
shuāng huáng
shuāng shé
shuāng chán
shuāng shèng
shuāng diào
shuāng nán
shuāng lín
shuāng gōng
shuāng tiāo
shuāng fāng
shuāng huán
shuāng yuān
shuāng huán
shuāng bìn
⒈ 两条鲤鱼。
引晋干宝《搜神记》卷十一:“母常欲生鱼,时天寒,冰冻, 祥(王祥 )解衣,将剖冰求之,冰忽自解,双鲤跃出,持之而归。”
⒉ 一底一盖。把书信夹在里面的鱼形木板,常指代书信。
引唐韩愈《寄卢仝》诗:“先生有意许降临,更遣长鬚致双鲤。”
钱仲联集释引孙汝听曰:“古乐府云:‘客从远方来,遗我双鲤鱼。呼儿烹鲤鱼,中有尺素书。’”
宋张辑《垂杨柳·寓谒金门》词:“前度兰舟送客,双鲤沉沉消息。”
明陈汝元《金莲记·归田》:“自怜,双鲤音无见,离恨难传,知甚日大刀环。”
一说是结为鲤鱼形的书信。 明杨慎《丹铅总录·双鲤》:“古乐府诗:‘尺素如残雪,结成双鲤鱼。要知心中事,看取腹中书。’据此诗,古人尺素结为鲤鱼形,即缄也,非如今人用蜡。 《文选》‘客从远方来,遗我双鲤鱼’,即此事也。下云烹鱼得书,亦譬况之言耳,非真烹也。”
书信的代称。参见「双鲤鱼」条。
双shuāng(1)本义:(形)一对;两个(多为对称的;跟“单”相对):(形)一对;两个(多为对称的;跟“单”相对)(2)(名)用于成对的东西:买~袜子。(3)(形)偶数的(跟“单”相对):~号。(4)(形)加倍的:~料|~份。(5)姓。
鲤读音:lǐ鲤鱼,体侧扁而长,背部苍黑色,腹部黄白色,有的尾部或全身红色,口边有须两对。是我国重要的淡水鱼。