shuāng shuāng
shuāng xī
shuāng chèng
shuāng é
shuāng diào
shuāng měi
shuāng bìn
shuāng miào
shuāng mù
shuāng huán
shuāng jīn
shuāng qiǎng
shuāng xīng
shuāng luó
shuāng xǐ
shuāng biān
shuāng shé
shuāng huán
shuāng yǎn
shuāng suō
shuāng quán
shuāng wén
shuāng qīng
shuāng gōng
shuāng méi
shuāng gàng
shuāng yù
shuāng é
shuāng fú
shuāng xìng
shuāng shù
shuāng gōu
shuāng gǎng
shuāng lù
shuāng rù
shuāng shǒu
shuāng móu
shuāng fāng
shuāng zuǒ
shuāng bì
shuāng yuān
shuāng fèng
shuāng chóng
shuāng nán
shuāng qī
shuāng zhù
shuāng dàng
shuāng yuè
shuāng bì
shuāng kuǎn
shuāng fēi
shuāng xiù
shuāng huáng
shuāng dāo
shuāng mén
shuāng shà
shuāng què
shuāng zhēn
shuāng zhòu
shuāng jié
shuāng jiǎo
shuāng zhū
shuāng shēng
shuāng guǐ
shuāng wān
shuāng yì
shuāng shèng
shuāng chéng
shuāng shēng
shuāng jǐng
shuāng liào
shuāng guī
shuāng jiè
shuāng tāi
shuāng jiāo
shuāng xiǎng
shuāng yú
shuāng lǐ
shuāng jù
shuāng guì
shuāng ruǐ
shuāng yíng
shuāng chán
shuāng fèng
shuāng máo
shuāng míng
shuāng gān
shuāng wěi
shuāng bǐ
shuāng gōu
shuāng lián
shuāng liú
shuāng zuò
shuāng shù
shuāng tóng
shuāng xiáo
shuāng tái
shuāng táng
shuāng xī
shuāng dǎ
shuāng shū
shuāng liǎn
shuāng zhēn
shuāng yǔ
shuāng lóng
shuāng guān
shuāng lín
shuāng jiān
shuāng tiāo
⒈ 指春秋时廧咎如之二女叔隗、季隗。参阅《左传·僖公二十三年》。
引宋晁补之《次韵李秬双头牡丹》:“二乔新获吴宫怯,双隗初临晋帐羞。”
双shuāng(1)本义:(形)一对;两个(多为对称的;跟“单”相对):(形)一对;两个(多为对称的;跟“单”相对)(2)(名)用于成对的东西:买~袜子。(3)(形)偶数的(跟“单”相对):~号。(4)(形)加倍的:~料|~份。(5)姓。
隗读音:wěi,kuí[ wěi ]1. 高峻的样子。
2. 姓。