jiǎn fá
bó fá
duàn fá
shān fá
jūn fá
dàn fá
sì fá
jiǎn fá
sì fá
cǎi fá
lōu fá
dào fá
bù fá
qǐ fá
yōng fá
jiǎo fá
bù fá
kǎo fá
cái fá
biǎn fá
jiāo fá
gōng fá
chǎn fá
xūn fá
chēng fá
líng fá
běi fá
kè fá
qián fá
cān fá
bǐ fá
zhū fá
zuò fá
shā fá
pò fá
xiāng fá
shāng fá
bù fá
zhuó fá
zé fá
zhēng fá
shé fá
qiāng fá
zhǎn fá
jìn fá
cán fá
kǎn fá
jiǔ fá
jīn fá
hóng fá
guó fá
xǐ fá
dǎng fá
zì fá
tà fá
kuā fá
zhàn fá
qīn fá
rǎng fá
kǒu fá
dǎng fá
tǎo fá
láo fá
làn fá
jiāo fá
gōng fá
yāo fá
wéi fá
xī fá
tiě fá
jī fá
chǎn fá
diào fá
méng fá
jūn fá
zhí fá
jiàn fá
xiè fá
hóng fá
gē fá
xuàn fá
挞伐tàfá
(1) 原指迅速讨伐,后来泛(.好工具)指征讨
例大张挞伐英invade neighbours to punish their inquities⒈ 原意为迅速攻伐,后挞伐连用,为征讨、讨伐之意。
引《诗·商颂·殷武》:“挞彼殷武,奋伐荆楚。”
毛传:“挞,疾意也。”
《明史·杨廷麟传》:“陛下有挞伐之意,大臣无御侮之才。”
清魏源《圣武记》卷一:“故草昧经营,北征南讨,日不暇给,皆禁旅与驻防迭供挞伐。”
中国近代史资料丛刊《辛亥革命·武昌起义》:“因未得万全之策,致暂缓挞伐之师。”
⒉ 泛指声讨。
引秦牧《长街灯语·发扬社会主义民主和繁荣革命文学艺术》:“草菅人命的事件,在报纸上不时公开出来,大张挞伐。”
征讨。