shāng bān
shāng niǎo
shāng qiū
shāng chù
shāng mào
shāng bié
shāng luàn
shāng wáng
shāng chuàng
shāng cuī
shāng fá
shāng chōng
shāng liǎn
shāng yào
shāng kǔ
shāng sǔn
shāng cuì
shāng qì
shāng jǐn
shāng wèi
shāng gōng
shāng cán
shāng hén
shāng shén
shāng fēng
shāng cí
shāng lín
shāng shí
shāng xīn
shāng fèn
shāng āi
shāng rén
shāng huái
shāng kē
shāng wèi
shāng cè
shāng gǎn
shāng pò
shāng yuán
shāng shǔ
shāng chǎn
shāng tòng
shāng mǐn
shāng bēi
shāng huà
shāng shí
shāng shé
shāng xìng
shāng xù
shāng jīn
shāng chuàng
shāng yí
shāng bāo
shāng yǔn
shāng shēn
shāng kēi
shāng hào
shāng juě
shāng jǔ
shāng fèi
shāng xiè
shāng hé
shāng bā
shāng hán
shāng cǎn
shāng dòng
shāng kū
shāng guāi
shāng rè
shāng hún
shāng shì
shāng bīng
shāng fàn
shāng lián
shāng hài
shāng chǔ
shāng jiē
shāng mìng
shāng qì
shāng duò
shāng tòng
shāng chūn
shāng sú
shāng lián
shāng fú
shāng dǐ
shāng wéi
shāng mù
shāng qíng
shāng qín
shāng xiàn
shāng ōu
shāng ròu
shāng zhǐ
shāng jiā
shāng huài
shāng hao
shāng huǐ
shāng kǒu
shāng yí
shāng jiǔ
shāng cuò
shāng shì
shāng mù
shāng bài
shāng yōu
shāng dào
shāng fù
shāng huǐ
shāng shì
shāng dān
shāng hé
shāng lí
shang chì
qiāng fá
xuàn fá
dào fá
qián fá
kè fá
jūn fá
jiàn fá
hóng fá
zì fá
wéi fá
kǎn fá
sì fá
yōng fá
bù fá
diào fá
xūn fá
jūn fá
shé fá
bù fá
zhēng fá
làn fá
duàn fá
kǒu fá
cǎi fá
gē fá
qīn fá
běi fá
zhí fá
cái fá
guó fá
cán fá
jiǔ fá
chǎn fá
bó fá
jiǎn fá
bù fá
kǎo fá
líng fá
gōng fá
chēng fá
qǐ fá
kuā fá
bǐ fá
zhàn fá
láo fá
zuò fá
shān fá
rǎng fá
jiǎn fá
méng fá
jiǎo fá
chǎn fá
lōu fá
jī fá
jīn fá
yāo fá
zhǎn fá
biǎn fá
gōng fá
tǎo fá
sì fá
tiě fá
shāng fá
dǎng fá
dàn fá
jiāo fá
hóng fá
zhū fá
xiè fá
zhuó fá
xiāng fá
dǎng fá
xī fá
pò fá
jìn fá
xǐ fá
tà fá
zé fá
jiāo fá
cān fá
shā fá
⒈ 犹损害。
引《管子·七臣七主》:“冬无赋爵赏禄,伤伐五藏。”
宋马永卿《懒真子·修养》:“修养之士,当书《月令》置坐左右。夏至宜节嗜欲,冬至宜禁嗜欲。盖一阳初生,其气微矣,如草木萌生,易於伤伐。”
伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。
伐读音:fá伐fá(1)(动)砍:~树。(2)(动)攻打:讨~。