yuàn niǎo
yuàn dú
yuàn jūn
yuàn qiū
yuàn jī
yuàn cì
yuàn zǔ
yuàn chēn
yuàn fèn
yuàn chàng
yuàn cāi
yuàn gē
yuàn lì
yuàn fèn
yuàn kǔ
yuàn chàng
yuàn ào
yuàn dí
yuàn duì
yuàn tàn
yuàn hún
yuàn jiē
yuàn chóu
yuàn dí
yuàn jié
yuàn fǔ
yuàn kuàng
yuàn qíng
yuàn sè
yuàn jiù
yuàn wàng
yuàn zé
yuàn ràng
yuàn nǚ
yuàn fù
yuàn jiù
yuàn jí
yuàn fū
yuàn fēi
yuàn pàn
yuàn huì
yuàn dú
yuàn xī
yuàn chǐ
yuàn hàn
yuàn guài
yuàn bì
yuàn mù
yuàn jí
yuàn pàn
yuàn fěi
yuàn shēng
yuàn tòng
yuàn lí
yuàn bàng
yuàn mèn
yuàn diào
yuàn dú
yuàn pò
yuàn luàn
yuàn yì
yuàn jiā
yuàn hèn
yuàn dài
yuàn duì
yuàn yán
yuàn ǒu
yuàn ǒu
yuàn chàng
yuàn qū
yuàn zēng
yuàn dòng
yuàn zī
yuàn xián
yuàn huǐ
yuàn nù
yuàn yóu
yuàn fěi
yuàn nán
yuàn qì
yuàn è
yuàn jì
yuàn chóu
yuàn běn
yuàn sī
chóu fèn
hán fèn
líng fèn
yùn fèn
hèn fèn
zhèn fèn
gū fèn
xuě fèn
yuān fèn
jí fèn
bēng fèn
zhōng fèn
chù fèn
fěi fèn
bēi fèn
shāng fèn
gěng fèn
yì fèn
yuàn fèn
nù fèn
yōu fèn
zhì fèn
cán fèn
jí fèn
tàn fèn
bèn fèn
jǔ fèn
sù fèn
fā fèn
shū fèn
gōng fèn
jiǎo fèn
juàn fèn
yí fèn
chóu fèn
kàng fèn
yù fèn
xiě fèn
shì fèn
sǐ fèn
shū fèn
jī fèn
gǎn fèn
yì fèn
jīng fèn
jì fèn
qì fèn
tòng fèn
huì fèn
kěn fèn
wǎn fèn
jī fèn
fèn fèn
yōu fèn
āi fèn
mín fèn
xiá fèn
shū fèn
kù fèn
jiāo fèn
kài fèn
qióng fèn
lí fèn
chēn fèn
jí fèn
sī fèn
huái fèn
xián fèn
mèn fèn
xiū fèn
yú fèn
gòng fèn
kuì fèn
jiē fèn
bào fèn
kǎi fèn
dān fèn
怨愤yuànfèn
(1) 气愤,[.好工具]怨恨
英discontent and indignation⒈ 怨恨;愤恨。
引《汉书·地理志下》:“父兄被诛,子弟怨愤。”
唐杜甫《秋日荆南述怀三十韵》:“琴《乌》曲怨愤,庭鹤舞摧頽。”
清姚莹《黄香石诗序》:“夫非其声音文字之工也,是其忠义之气,仁孝之怀,坚贞之操,幽苦怨愤,鬱结而不可伸之志,所存者然也。”
王西彦《古屋》第三部四:“她还可以把丈夫当作活玩具,一个发泄怨愤的对象。”
积怨愤恨。
怨yuàn(1)(动)怨恨:~毒|~愤。(2)(动)责怪;埋怨:抱~|愁~|恨~|天怒人~。
愤读音:fèn愤fèn(动)因为不满意而感情激动;发怒:~然|~愤|~激。