jiā ruò
qiè ruò
píng ruò
àn ruò
dī ruò
chōng ruò
rú ruò
sè ruò
tiāo ruò
jī ruò
liè ruò
wēi ruò
chōng ruò
pí ruò
rěn ruò
miàn ruò
shuāi ruò
wěi ruò
yū ruò
kuāng ruò
qiān ruò
lǔ ruò
bù ruò
nián ruò
zhì ruò
bǐ ruò
léi ruò
léi ruò
cí ruò
àn ruò
rǒng ruò
dān ruò
rǎn ruò
bēi ruò
luán ruò
shì ruò
chōng ruò
mào ruò
duò ruò
bó ruò
chán ruò
jiǎn ruò
hǎo ruò
xiān ruò
mèi ruò
lǎo ruò
cū ruò
guǎ ruò
líng ruò
shòu ruò
yán ruò
qióng ruò
jiān ruò
wāng ruò
něi ruò
wēi ruò
qiān ruò
hé ruò
nú ruò
mián ruò
gē ruò
xū ruò
hé ruò
bìng ruò
qiǎn ruò
qióng ruò
yú ruò
jiāo ruò
xiǎo ruò
yāo ruò
cù ruò
wén ruò
àn ruò
lòu ruò
pò ruò
qióng ruò
xì ruò
ruǎn ruò
yǎn ruò
yǔ ruò
jiāo ruò
jí ruò
gū ruò
nào ruò
tǐ ruò
nuò ruò
bǎn ruò
chán ruò
fán ruò
wán ruò
náo ruò
zhòng ruò
diāo ruò
xì ruò
fán ruò
xū ruò
bà ruò
wǎn ruò
jīng ruò
yōng ruò
è ruò
yóu ruò
jiàn ruò
xiù ruò
qīng ruò
rǒng ruò
xuē ruò
duǎn ruò
hūn ruò
pín ruò
fán ruò
wěi ruò
háo ruò
cuì ruò
tóng ruò
rǎn ruò
níng ruò
qiáng ruò
dí ruò
róu ruò
jiǎn ruò
fān ruò
ěr ruò
jiǎn ruò
jiāo ruò
qǐn ruò
yú ruò
rú ruò
ruǎn ruò
⒈ 懦弱,衰弱。
引明张居正《答宗伯董浔阳》:“僕之菲陋僝弱,往厕词林,得随长者后,徒幸簪笔荷橐,可供文墨而已。”
清纪昀《阅微草堂笔记·姑妄听之四》:“以僝弱之人,博强横之人,其不敌,亦决也。”
1. 〔僝僽(zhòu)〕a.烦恼;忧愁,如“唱道几处笙歌,几家僝僝”;b.摧残;折磨,如“好花教风雨僝僝”;c.责怪;埋怨,如“恐那人知后,把你僝僝”;d.排谴,消闲,如“闲把诗僝僝”。
弱读音:ruò弱ruò(1)(形)气力小;势力差:软~|衰~。(2)(形)年幼:老~。(3)(动)差;不如:他的本领不~于那些人。(4)(动)〈书〉丧失(指人死):又~一个。(5)(助)接在分数或小数后面;表示略少于此数:三分之二~。