bēi yòu
bēi suǒ
bēi yì
bēi ài
bēi hào
bēi qū
bēi guó
bēi xùn
bēi zhí
bēi zhì
bēi mù
bēi wěi
bēi shùn
bēi jù
bēi báo
bēi xì
bēi lì
bēi jiàn
bēi hù
bēi xià
bēi jú
bēi cī
bēi yōng
bēi fú
bēi biàn
bēi yuàn
bēi rén
bēi fēi
bēi róu
bēi gōng
bēi guān
bēi qiān
bēi chēng
bēi rǔ
bēi wā
bēi jiǎo
bēi suì
bēi fēi
bēi wèi
bēi niè
bēi tǐ
bēi kùn
bēi shè
bēi nǎn
bēi ruò
bēi bēi
bēi shì
bēi luàn
bēi cí
bēi liè
bēi cù
bēi bǐ
bēi liáng
bēi gōng
bēi jìn
bēi cí
bēi wǔ
bēi yuē
bēi yǐn
bēi zuò
bēi jū
bēi chǎn
bēi qiǎn
bēi fú
bēi xiè
bēi wēi
bēi sī
bēi lòu
bēi shī
bēi nìng
bēi xiāo
bēi sú
bēi shì
bēi wū
bēi xiǎo
bēi xíng
bēi sù
bēi mí
bēi fǔ
bēi xiè
bēi dá
bēi nuò
bēi shù
bēi lì
bēi bì
bēi gōng
bēi ràng
bēi bì
bēi zī
bēi zǐ
bēi qiè
bēi xiá
bēi zōu
bēi qī
bēi mò
bēi shī
bēi yì
bēi shēn
bēi chù
bēi wū
xiān ruò
wěi ruò
zhòng ruò
àn ruò
rǎn ruò
róu ruò
wēi ruò
wǎn ruò
chōng ruò
nuò ruò
rú ruò
fān ruò
àn ruò
miàn ruò
nián ruò
nào ruò
liè ruò
jiā ruò
bēi ruò
wěi ruò
tǐ ruò
fán ruò
shì ruò
cū ruò
cù ruò
ruǎn ruò
rǒng ruò
è ruò
pí ruò
yóu ruò
bìng ruò
xū ruò
jiǎn ruò
wán ruò
níng ruò
jīng ruò
tiāo ruò
jī ruò
duǎn ruò
chán ruò
hé ruò
tóng ruò
yāo ruò
qīng ruò
rǒng ruò
bó ruò
xiǎo ruò
hǎo ruò
fán ruò
qiáng ruò
guǎ ruò
jí ruò
mèi ruò
luán ruò
bà ruò
náo ruò
mián ruò
háo ruò
zhì ruò
dí ruò
shuāi ruò
xiù ruò
kuāng ruò
bù ruò
qióng ruò
qiān ruò
jiāo ruò
chōng ruò
fán ruò
mào ruò
ěr ruò
xì ruò
nú ruò
líng ruò
bǐ ruò
jiāo ruò
jiān ruò
qióng ruò
yǔ ruò
sè ruò
jiǎn ruò
ruǎn ruò
léi ruò
pò ruò
qiān ruò
yǎn ruò
wén ruò
píng ruò
lǔ ruò
yū ruò
lòu ruò
qiè ruò
bǎn ruò
àn ruò
jiàn ruò
chōng ruò
xì ruò
shòu ruò
jiǎn ruò
diāo ruò
wāng ruò
qiǎn ruò
xuē ruò
dī ruò
duò ruò
gū ruò
cuì ruò
gē ruò
rěn ruò
chán ruò
yōng ruò
rú ruò
jiāo ruò
qióng ruò
lǎo ruò
rǎn ruò
cí ruò
yú ruò
hūn ruò
hé ruò
pín ruò
yán ruò
wēi ruò
dān ruò
léi ruò
něi ruò
qǐn ruò
xū ruò
yú ruò
⒈ 卑微柔弱。
引《淮南子·要略训》:“齐桓公之时,天子卑弱,诸侯力征,南夷北狄,交伐中国。”
《汉书·艺文志》:“清虚以自守,卑弱以自持,此君人南面之术也。”
宋张世南《游宦纪闻》卷七:“王湜跋《肘后备检》,立论甚通。其説云:‘…… 桓灵卑弱,得阳九之数九。’”
明李贽《与焦弱侯书》:“兄所喜者亦嚮日之卓吾耳,不知嚮日之卓吾甚是卑弱,若果以嚮日之卓吾为可喜,则必以今日之卓吾为可悲矣。”
⒉ 指格调低下纤弱。
引宋朱弁《曲洧旧闻》卷八:“今其赋气质卑弱,辞语儇浅,去古人远甚,殆近世村夫子所为也。”
明胡应麟《少室山房笔丛·经籍会通二》:“今仁裕所著《玉堂閒话》等,又间载其诗,虽卑弱,颇自清旨。”
郭绍虞《中国文学批评史》六六:“假使卑弱肤庸,漫衍拘牵,则虽不背于道,而使天下后世厌绝其文,视如饘餲之食,鱼肉之馁败,也未免太可惜了。”
⒊ 衰微。
引《东周列国志》第四回:“自此王室日益卑弱,诸侯各自擅权,互相侵伐,天下纷纷多事矣。”
清周亮工《与倪师留书》:“汉隶至唐已卑弱,至宋元而汉隶絶矣。”
卑bēi(1)(形)(位置)低下:~贱|地势~湿。(2)(形)(品质或质量)低劣:~劣|~不足。(3)(形)〈书〉谦恭:~词厚礼。
弱读音:ruò弱ruò(1)(形)气力小;势力差:软~|衰~。(2)(形)年幼:老~。(3)(动)差;不如:他的本领不~于那些人。(4)(动)〈书〉丧失(指人死):又~一个。(5)(助)接在分数或小数后面;表示略少于此数:三分之二~。