tǐ ruò
qióng ruò
guǎ ruò
shì ruò
pò ruò
hǎo ruò
zhì ruò
bó ruò
tiāo ruò
rǎn ruò
jiān ruò
bēi ruò
qiǎn ruò
ruǎn ruò
wěi ruò
rú ruò
yǔ ruò
duò ruò
chōng ruò
hé ruò
àn ruò
rěn ruò
cū ruò
chán ruò
mào ruò
qióng ruò
qiè ruò
bà ruò
fān ruò
wēi ruò
hé ruò
jiā ruò
zhòng ruò
níng ruò
xū ruò
jí ruò
liè ruò
dí ruò
rú ruò
miàn ruò
chōng ruò
xiǎo ruò
léi ruò
fán ruò
ěr ruò
náo ruò
rǎn ruò
cuì ruò
xiù ruò
qiān ruò
mèi ruò
jiǎn ruò
háo ruò
yú ruò
yán ruò
qǐn ruò
nú ruò
hūn ruò
shuāi ruò
diāo ruò
qióng ruò
pí ruò
luán ruò
dān ruò
něi ruò
jiāo ruò
píng ruò
yóu ruò
qiān ruò
jī ruò
xì ruò
jiǎn ruò
duǎn ruò
gū ruò
jīng ruò
yǎn ruò
bǐ ruò
lǎo ruò
cí ruò
fán ruò
jiàn ruò
nuò ruò
jiāo ruò
tóng ruò
è ruò
qiáng ruò
fán ruò
bù ruò
shòu ruò
mián ruò
chán ruò
wǎn ruò
xuē ruò
chōng ruò
wén ruò
sè ruò
wán ruò
róu ruò
lǔ ruò
bìng ruò
léi ruò
lòu ruò
yāo ruò
rǒng ruò
jiǎn ruò
ruǎn ruò
kuāng ruò
wēi ruò
rǒng ruò
àn ruò
yú ruò
yōng ruò
líng ruò
wěi ruò
pín ruò
àn ruò
bǎn ruò
wāng ruò
xì ruò
yū ruò
nào ruò
gē ruò
qīng ruò
xū ruò
xiān ruò
dī ruò
nián ruò
cù ruò
jiāo ruò
萎弱wěiruò
(1) 衰弱;[.好工具]微弱
英weary⒈ 虚弱;软弱。
引宋胡仔《苕溪渔隐丛话·宋朝杂记上》:“此句才迭用一字,已觉其萎弱重复,若不胜其长矣。”
明李东阳《宋知潭州李忠烈公祠记》:“予惟自古有国家者莫不亡,而萎弱困顿可悲痛者,宜莫如宋。”
清端方《请平满汉畛域密折》:“国中诸族,尔诈我虞,人各有心,不能併力一致,以谋国家公益,则国亦日趋萎弱而无自图强。”
《花城》1979年第4期:“我在北京生活了几十年,没经受过锻炼,思想空虚,身体萎弱。”
萎wěi(形)植物干枯衰落:枯~。
弱读音:ruò弱ruò(1)(形)气力小;势力差:软~|衰~。(2)(形)年幼:老~。(3)(动)差;不如:他的本领不~于那些人。(4)(动)〈书〉丧失(指人死):又~一个。(5)(助)接在分数或小数后面;表示略少于此数:三分之二~。