yōng mín
yōng jūn
yōng cái
yōng qíng
yōng nú
yōng lǔ
yōng miǎo
yōng yōng
yōng bǎo
yōng fá
yōng qú
yōng yīn
yōng cháng
yōng huí
yōng jiǎo
yōng mò
yōng cái
yōng yī
yōng gōng
yōng wěi
yōng nuò
yōng guān
yōng jù
yōng wàng
yōng qì
yōng lòu
yōng dài
yōng shū
yōng kě
yōng miù
yōng rú
yōng wǔ
yōng xūn
yōng lì
yōng tà
yōng chéng
yōng zuò
yōng dùn
yōng wéi
yōng báo
yōng nuò
yōng bǐ
yōng rén
yōng cì
yōng jìn
yōng gé
yōng lù
yōng sú
yōng zhī
yōng héng
yōng jù
yōng fán
yōng mín
yōng dé
yōng shì
yōng juàn
yōng yú
yōng hé
yōng zhòng
yōng fǔ
yōng ruò
yōng shǔ
yōng lín
yōng tà
yōng pú
yōng bì
yōng àn
yōng qiǎn
yōng nú
yōng jiàn
yōng kè
yōng qiè
yōng lìn
qiáng ruò
yóu ruò
hé ruò
jiāo ruò
níng ruò
jiāo ruò
nào ruò
jiǎn ruò
hūn ruò
háo ruò
àn ruò
yú ruò
miàn ruò
qióng ruò
něi ruò
chán ruò
yōng ruò
nuò ruò
dī ruò
jiā ruò
chōng ruò
shì ruò
bìng ruò
ěr ruò
tǐ ruò
qǐn ruò
yǎn ruò
fān ruò
pín ruò
jiǎn ruò
lǔ ruò
mào ruò
gū ruò
ruǎn ruò
jiāo ruò
ruǎn ruò
yǔ ruò
jī ruò
dān ruò
yú ruò
diāo ruò
mián ruò
rú ruò
rěn ruò
yū ruò
lǎo ruò
wēi ruò
shuāi ruò
chōng ruò
xuē ruò
fán ruò
kuāng ruò
qióng ruò
nián ruò
è ruò
qīng ruò
qiǎn ruò
hǎo ruò
jí ruò
nú ruò
bēi ruò
bó ruò
xū ruò
rǒng ruò
mèi ruò
qiè ruò
xiù ruò
wán ruò
bà ruò
yán ruò
liè ruò
luán ruò
líng ruò
zhòng ruò
qiān ruò
chán ruò
jiàn ruò
lòu ruò
rǎn ruò
tóng ruò
sè ruò
guǎ ruò
qiān ruò
rǒng ruò
xiān ruò
pí ruò
duǎn ruò
shòu ruò
àn ruò
jīng ruò
dí ruò
fán ruò
àn ruò
wēi ruò
tiāo ruò
bǎn ruò
yāo ruò
wāng ruò
xì ruò
léi ruò
cù ruò
jiǎn ruò
píng ruò
róu ruò
xiǎo ruò
bù ruò
wěi ruò
pò ruò
fán ruò
qióng ruò
jiān ruò
duò ruò
wěi ruò
wǎn ruò
wén ruò
xū ruò
léi ruò
cí ruò
bǐ ruò
náo ruò
gē ruò
rú ruò
hé ruò
xì ruò
cū ruò
cuì ruò
rǎn ruò
chōng ruò
zhì ruò
⒈ 平庸懦弱。
引南朝梁江淹《萧骠骑让太尉增封第二表》:“咨此庸弱,何以任忝。”
《新唐书·宦者传序》:“肃、代庸弱,倚为扞卫,故辅国以尚父显。”
《明史·广西土司传一·庆远》:“天护素庸弱,宗族强者,动肆跋扈。”
庸yōng(1)(形)平凡;不高明:~才|~医|~凡|附~|昏~|平~。(2)(形)(动)用(用于否定式):无~细述|无~讳言|无~赘述。(3)(形)(助)疑问词;表示反问;岂:~有济乎|~可弃乎?
弱读音:ruò弱ruò(1)(形)气力小;势力差:软~|衰~。(2)(形)年幼:老~。(3)(动)差;不如:他的本领不~于那些人。(4)(动)〈书〉丧失(指人死):又~一个。(5)(助)接在分数或小数后面;表示略少于此数:三分之二~。