tíng chǎn
tíng jìn
tíng zhuì
tíng tuǒ
tíng xī
tíng sàng
tíng jià
tíng jué
tíng nà
tíng jū
tíng fàng
tíng kān
tíng miǎn
tíng liáo
tíng bàn
tíng bǎn
tíng luò
tíng sī
tíng bà
tíng níng
tíng shī
tíng qǐn
tíng dāng
tíng tíng
tíng bǐ
tíng yún
tíng xù
tíng líng
tíng bó
tíng zhàng
tíng zhěn
tíng gé
tíng zhí
tíng yún
tíng fú
tíng jiù
tíng duì
tíng bó
tíng zhǐ
tíng fèi
tíng jī
tíng zhì
tíng jīng
tíng xīn
tíng biǎo
tíng chuán
tíng lì
tíng zhū
tíng gē
tíng dang
tíng shǒu
tíng jiě
tíng kè
tíng lǚ
tíng jǐng
tíng xué
tíng bù
tíng bō
tíng kào
tíng zhù
tíng bēi
tíng bǎn
tíng dú
tíng gōng
tíng yè
tíng zhàn
tíng xiē
tíng yáo
tíng liú
tíng wù
tíng jīng
tíng huǎn
tíng nán
tíng háng
tíng biān
tíng yū
tíng chuò
tíng yùn
tíng huǒ
tíng huǒ
tíng chù
tíng jī
tíng kè
tíng pái
tíng mián
tíng cáng
tíng fēi
tíng yǐn
tíng tóng
⒈ 停留聚积。
引清侯方域《豫省试策四》:“不审其下流之停瀦何所,而堤于寻丈之内,是不知其形也。”
清赵翼《瓯北诗话·白香山诗》:“万山之水奔腾而下,其中途必有停瀦之处,始不衝溢为患。”
何其芳《秋海棠》:“夜遂做成了一湖澄静的柔波,停潴在庭院里,波面浮泛着青色的幽辉。”
停tíng(1)(动)本义:~止。(2)(动)停留:~工|~车。(3)(动)停放;停泊:~灵|~航。(4)(名)总数分成相同几分;其中一份叫一停儿:十~儿有九~儿是好的。
潴读音:zhū潴zhū(1)(动)积聚。(2)(名)水停聚的地方。