tíng dāng
tíng dú
tíng jū
tíng jiě
tíng xī
tíng gōng
tíng liú
tíng zhí
tíng yè
tíng sī
tíng tóng
tíng biǎo
tíng biān
tíng huǒ
tíng bǎn
tíng zhěn
tíng zhàng
tíng bà
tíng xiē
tíng zhū
tíng zhǐ
tíng xīn
tíng dang
tíng háng
tíng cáng
tíng jià
tíng nán
tíng chuán
tíng yún
tíng nà
tíng fú
tíng tíng
tíng jīng
tíng kào
tíng zhuì
tíng kè
tíng shī
tíng fēi
tíng xù
tíng liáo
tíng bó
tíng jǐng
tíng yǐn
tíng qǐn
tíng sàng
tíng fàng
tíng yún
tíng yáo
tíng shǒu
tíng lǚ
tíng yùn
tíng huǒ
tíng bǎn
tíng tuǒ
tíng líng
tíng luò
tíng zhù
tíng jué
tíng gē
tíng zhì
tíng mián
tíng duì
tíng chǎn
tíng lì
tíng bù
tíng bēi
tíng kè
tíng gé
tíng pái
tíng jiù
tíng chuò
tíng bǐ
tíng wù
tíng huǎn
tíng yū
tíng fèi
tíng jīng
tíng miǎn
tíng xué
tíng kān
tíng chù
tíng bó
tíng jī
tíng bàn
tíng jìn
tíng zhàn
tíng jī
tíng níng
tíng bō
guī qǐn
yǎn qǐn
sè qǐn
yí qǐn
hōu qǐn
xìng qǐn
jiù qǐn
zhuān qǐn
gū qǐn
jiāo qǐn
tài qǐn
xiǎo qǐn
jué qǐn
diàn qǐn
cháng qǐn
ān qǐn
gù qǐn
gān qǐn
zhòu qǐn
kàng qǐn
jiàn qǐn
yuān qǐn
sī qǐn
dì qǐn
shén qǐn
zhōng qǐn
gōng qǐn
lù qǐn
pì qǐn
dāng qǐn
shì qǐn
wèn qǐn
jiǎo qǐn
zhāi qǐn
huà qǐn
qǐ qǐn
mèi qǐn
yàn qǐn
hān qǐn
tóng qǐn
zhuī qǐn
fù qǐn
hān qǐn
hān qǐn
kè qǐn
zhèng qǐn
é qǐn
jiǎ qǐn
guì qǐn
yuán qǐn
tíng qǐn
yàn qǐn
chéng qǐn
wǔ qǐn
bié qǐn
ǒu qǐn
lú qǐn
bǎi qǐn
sān qǐn
liù qǐn
yàn qǐn
xī qǐn
miào qǐn
nèi qǐn
bì qǐn
líng qǐn
jiāo qǐn
líng qǐn
cǎo qǐn
mào qǐn
chuáng qǐn
yí qǐn
shì qǐn
dà qǐn
shī qǐn
shì qǐn
gōng qǐn
gāo qǐn
lù qǐn
chuáng qǐn
bì qǐn
⒈ 止息。
引《南史·孔琳之传》:“羡之使璩之解释琳之,使停寝其事。”
宋王禹偁《拟罢苏州贡桔诏》:“忍将口腹之资,重困黔黎之力,所宜停寝,用减烦劳。”
清俞正燮《癸巳存稿·书芦城平话后》:“近因大工肇兴,採取黄山木植应用, 养春胆敢遣家丁文节到京打点,停寝採木旨意。”
停tíng(1)(动)本义:~止。(2)(动)停留:~工|~车。(3)(动)停放;停泊:~灵|~航。(4)(名)总数分成相同几分;其中一份叫一停儿:十~儿有九~儿是好的。
寝读音:qǐn寝qǐn(1)(动)睡:废~忘食。(2)(名)寝室:入~|就~|寿终正~。(3)(名)帝王的坟墓:陵~。(4)(动)〈书〉停止;平息:其议遂~。