tíng dú
tíng zhàng
tíng bó
tíng jīng
tíng xī
tíng zhū
tíng gē
tíng dang
tíng kān
tíng bàn
tíng zhǐ
tíng bù
tíng chǎn
tíng cáng
tíng nán
tíng miǎn
tíng huǒ
tíng nà
tíng jiě
tíng zhí
tíng yǐn
tíng shī
tíng kè
tíng xù
tíng bǎn
tíng kào
tíng líng
tíng yè
tíng yáo
tíng xīn
tíng chuán
tíng chuò
tíng yùn
tíng huǎn
tíng jī
tíng bēi
tíng bǐ
tíng fàng
tíng duì
tíng jià
tíng lǚ
tíng fēi
tíng tíng
tíng huǒ
tíng xué
tíng jī
tíng fèi
tíng tóng
tíng qǐn
tíng chù
tíng bó
tíng gé
tíng pái
tíng jǐng
tíng zhěn
tíng fú
tíng zhì
tíng lì
tíng jū
tíng jìn
tíng biǎo
tíng wù
tíng zhuì
tíng jué
tíng sī
tíng zhù
tíng yún
tíng biān
tíng zhàn
tíng bà
tíng bǎn
tíng kè
tíng luò
tíng xiē
tíng háng
tíng jīng
tíng gōng
tíng jiù
tíng níng
tíng liú
tíng yún
tíng bō
tíng dāng
tíng mián
tíng sàng
tíng shǒu
tíng tuǒ
tíng yū
tíng liáo
sī biān
mán biān
xiān biān
tíng biān
zhì biān
zhā biān
zhě biān
zuì biān
lóng biān
cháng biān
jiā biān
tiáo biān
pú biān
guāng biān
dān biān
líng biān
huǒ biān
gāng biān
sǔn biān
kuáng biān
fǎn biān
jìng biān
zǔ biān
niú biān
yín biān
jié biān
jī biān
zèng biān
tiě biān
hòu biān
míng biān
zhī biān
diàn biān
zhù biān
chuī biān
tóu biān
chī biān
gǔ biān
lóng biān
xiǎng biān
lián biān
zhú biān
guà biān
chì biān
yáng biān
zhuó biān
mǎ biān
fǎ biān
jiào biān
bǐng biān
yú biān
jìng biān
zhēng biān
yáng biān
yáo biān
zhí biān
⒈ 谓驻足。
引唐高适《别孙訢》诗:“屈指论前事,停鞭惜旧游。”
章炳麟《狱中闻湘人某被捕有感》诗:“藉君好颈子,来者一停鞭。”
停tíng(1)(动)本义:~止。(2)(动)停留:~工|~车。(3)(动)停放;停泊:~灵|~航。(4)(名)总数分成相同几分;其中一份叫一停儿:十~儿有九~儿是好的。
鞭读音:biān鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。