tíng biān
tíng yún
tíng zhuì
tíng bō
tíng tíng
tíng yún
tíng fèi
tíng kè
tíng dāng
tíng wù
tíng zhǐ
tíng tuǒ
tíng bēi
tíng gōng
tíng zhì
tíng huǎn
tíng biǎo
tíng zhū
tíng qǐn
tíng nà
tíng kè
tíng jǐng
tíng kān
tíng mián
tíng bǎn
tíng pái
tíng yùn
tíng tóng
tíng kào
tíng zhàn
tíng jīng
tíng shǒu
tíng zhù
tíng fēi
tíng yè
tíng jiù
tíng dang
tíng chù
tíng cáng
tíng fú
tíng xī
tíng nán
tíng gē
tíng jué
tíng huǒ
tíng bó
tíng jī
tíng duì
tíng bǎn
tíng chǎn
tíng jià
tíng xiē
tíng xù
tíng dú
tíng jìn
tíng luò
tíng líng
tíng lì
tíng bàn
tíng yū
tíng shī
tíng jī
tíng sàng
tíng gé
tíng zhí
tíng bǐ
tíng bà
tíng chuán
tíng níng
tíng xīn
tíng xué
tíng lǚ
tíng yǐn
tíng zhěn
tíng bó
tíng miǎn
tíng sī
tíng liú
tíng fàng
tíng zhàng
tíng bù
tíng jīng
tíng jū
tíng chuò
tíng huǒ
tíng jiě
tíng liáo
tíng yáo
tíng háng
⒈ 谓停放灵柩或灵柩在埋葬前暂时停放。
引《后汉书·独行传·范式》:“遂停柩移时,乃见有素车白马,号哭而来。”
《儒林外史》第二十回:“那里去寻空地?不如就把这间堆柴的屋腾出来与他停柩。”
《官场现形记》第五一回:“此时父母停柩未葬,还有三位庶母光景甚是拮据,説不得都是小侄的事。”
停放灵柩。通常指灵柩在埋葬前,暂时停放于家中。
停tíng(1)(动)本义:~止。(2)(动)停留:~工|~车。(3)(动)停放;停泊:~灵|~航。(4)(名)总数分成相同几分;其中一份叫一停儿:十~儿有九~儿是好的。
柩读音:jiù柩jiù(名)装着尸体的棺材。