tíng jīng
tíng dang
tíng lì
tíng kè
tíng bǎn
tíng sī
tíng xiē
tíng dāng
tíng xī
tíng jǐng
tíng fú
tíng jué
tíng xù
tíng sàng
tíng bǎn
tíng zhǐ
tíng shǒu
tíng yáo
tíng chǎn
tíng jī
tíng chuán
tíng jīng
tíng wù
tíng yū
tíng gé
tíng tóng
tíng huǒ
tíng xué
tíng kān
tíng miǎn
tíng bó
tíng chuò
tíng zhū
tíng bǐ
tíng jìn
tíng gē
tíng jiě
tíng tíng
tíng yǐn
tíng zhù
tíng xīn
tíng tuǒ
tíng jiù
tíng yún
tíng bà
tíng huǎn
tíng shī
tíng yún
tíng biǎo
tíng bó
tíng biān
tíng lǚ
tíng jū
tíng dú
tíng nà
tíng qǐn
tíng kào
tíng bàn
tíng nán
tíng zhí
tíng níng
tíng háng
tíng pái
tíng bù
tíng duì
tíng cáng
tíng jià
tíng chù
tíng yè
tíng bō
tíng yùn
tíng zhěn
tíng liáo
tíng jī
tíng fèi
tíng kè
tíng huǒ
tíng fēi
tíng mián
tíng zhàng
tíng zhì
tíng liú
tíng luò
tíng líng
tíng zhàn
tíng zhuì
tíng fàng
tíng gōng
tíng bēi
níng zhù
ān zhù
jìn zhù
lèng zhù
mǎi zhù
qù zhù
shā zhù
wǎng zhù
jū zhù
hǎo zhù
jì zhù
dǎi zhù
kòu zhù
gěng zhù
cī zhù
zhuàng zhù
yíng zhù
sān zhù
bǎ zhù
jì zhù
kū zhù
qián zhù
xiǎo zhù
dǎ zhù
yǒu zhù
qī zhù
nán zhù
dīng zhù
tún zhù
wǔ zhù
zhuō zhù
péi zhù
qiě zhù
jìn zhù
jiè zhù
zhā zhù
liú zhù
dǔ zhù
jù zhù
shuān zhù
xíng zhù
bǎi zhù
yǒng zhù
bù zhù
cháng zhù
jié zhù
zǔ zhù
zhàn zhù
wěn zhù
dìng zhù
hè zhù
fù zhù
rù zhù
tíng zhù
tǐng zhù
zhèng zhù
dài zhù
qín zhù
dōng zhù
bàn zhù
jì zhù
gēn zhù
jué zhù
qiáo zhù
wú zhù
⒈ 停留;停止。
引《三国志·魏志·刘晔传》:“大驾停住积日, 权果不至,帝乃旋师。”
《楞严经》卷三:“沉思諦观,刹那,刹那,念念之间,不得停住。”
老舍《骆驼祥子》二二:“他的心不能禁止那些事往外走,他的话也就没法停住。”
停留止住。
停tíng(1)(动)本义:~止。(2)(动)停留:~工|~车。(3)(动)停放;停泊:~灵|~航。(4)(名)总数分成相同几分;其中一份叫一停儿:十~儿有九~儿是好的。
住读音:zhù住zhù(1)本义:(动)停留;停住;歇下:(动)停留;停住;歇下(2)(动)居住;住宿:~处|~房|~户|~家|~所|~校|~院|~宅。(3)(助)做动词的补语。ɑ)表示牢固或稳当:拿~|把~|捉~。b)表示停顿或静止:把他问~了。c)跟“得”(或“不”)连用;表示力量够得上(或够不上);胜任:拿~|把~|捉~。b)表示停顿或静止