tíng bǐ
tíng bēi
tíng bō
tíng fèi
tíng yáo
tíng nà
tíng líng
tíng jìn
tíng bǎn
tíng fú
tíng tíng
tíng chǎn
tíng chuán
tíng yún
tíng huǒ
tíng jiù
tíng kào
tíng kān
tíng kè
tíng liáo
tíng dang
tíng luò
tíng jué
tíng chù
tíng níng
tíng xīn
tíng bà
tíng tóng
tíng jīng
tíng biān
tíng jiě
tíng kè
tíng zhí
tíng wù
tíng huǎn
tíng bù
tíng dú
tíng zhàng
tíng pái
tíng bàn
tíng miǎn
tíng huǒ
tíng jǐng
tíng zhū
tíng shǒu
tíng gōng
tíng zhǐ
tíng bǎn
tíng fēi
tíng duì
tíng mián
tíng gē
tíng sàng
tíng gé
tíng xù
tíng nán
tíng biǎo
tíng xué
tíng liú
tíng yǐn
tíng zhù
tíng jū
tíng jīng
tíng xiē
tíng lǚ
tíng yè
tíng bó
tíng fàng
tíng yún
tíng háng
tíng yū
tíng jià
tíng zhàn
tíng tuǒ
tíng qǐn
tíng zhuì
tíng xī
tíng bó
tíng dāng
tíng sī
tíng yùn
tíng shī
tíng lì
tíng jī
tíng chuò
tíng cáng
tíng zhì
tíng jī
tíng zhěn
⒈ 停当妥贴。
引明李贽《与友人》:“此非一两年之力,决难停妥,是以未甘即死也。”
《儒林外史》第五回:“当下商议已定,一切办的停妥。”
许地山《人非人》:“一切都弄停妥以后,他戴着帽子,径自出了房门。”
妥当。
停tíng(1)(动)本义:~止。(2)(动)停留:~工|~车。(3)(动)停放;停泊:~灵|~航。(4)(名)总数分成相同几分;其中一份叫一停儿:十~儿有九~儿是好的。
妥读音:tuǒ妥tuǒ(1)本义:安稳;安定;安妥。(2)(形)妥当:不~|欠~。(3)(形)齐备;停当(多用在动词后):停~。