tíng qǐn
tíng fàng
tíng fēi
tíng sàng
tíng kào
tíng zhū
tíng bù
tíng yún
tíng tíng
tíng jǐng
tíng chuò
tíng yǐn
tíng bó
tíng bēi
tíng lǚ
tíng jī
tíng zhàng
tíng zhì
tíng kè
tíng dú
tíng kè
tíng duì
tíng jià
tíng shī
tíng zhěn
tíng mián
tíng lì
tíng bǐ
tíng xīn
tíng fèi
tíng zhí
tíng bǎn
tíng huǎn
tíng zhǐ
tíng jīng
tíng zhuì
tíng yún
tíng chuán
tíng bó
tíng biǎo
tíng cáng
tíng jū
tíng shǒu
tíng biān
tíng xué
tíng dang
tíng bǎn
tíng jìn
tíng líng
tíng jiě
tíng chù
tíng níng
tíng fú
tíng wù
tíng luò
tíng xiē
tíng zhàn
tíng kān
tíng huǒ
tíng bàn
tíng yáo
tíng xī
tíng gé
tíng tóng
tíng pái
tíng jiù
tíng sī
tíng liáo
tíng nà
tíng xù
tíng jué
tíng yè
tíng bō
tíng bà
tíng liú
tíng chǎn
tíng tuǒ
tíng gē
tíng gōng
tíng háng
tíng jī
tíng miǎn
tíng yū
tíng jīng
tíng dāng
tíng nán
tíng yùn
tíng zhù
tíng huǒ
kuì sàng
chū sāng
jiāo sàng
huò sàng
bào sāng
bìn sàng
wǎn sàng
lǐ sàng
yāo sàng
diào sāng
fā sāng
dāng sàng
nì sàng
chí sàng
hù sàng
piān sàng
zāo sàng
fāng sàng
lè sàng
biǎn sàng
fú sàng
lì sàng
quē sàng
duǎn sàng
bēng sàng
fán sàng
shuì sàng
fù sāng
bāo sàng
hūn sàng
gǔ sàng
bēn sàng
lí sàng
nèi sàng
sòng sāng
jiǔ sàng
dà sàng
lún sàng
xíng sāng
qì sàng
chú sāng
dào sàng
xiōng sàng
bēi sàng
ào sàng
tuí sàng
jiǎn sàng
jū sāng
de sàng
tuí sāng
dá sàng
zú sàng
nǎng sàng
diāo sàng
zhuó sàng
chóng sàng
zhá sàng
kuī sàng
gào sàng
cú sàng
zhuàng sàng
zhòng sàng
fèn sàng
jiān sàng
shī sàng
guàn sàng
háo sāng
sī sàng
kòu sàng
zǔ sàng
quán sàng
miǎn sàng
gǔ sàng
káng sàng
yīn sàng
diāo sàng
kāi sàng
bēn sāng
shǒu sāng
shī sàng
tíng sàng
zhí sàng
nào sàng
yǔn sàng
kè sàng
xīn sàng
xiǎo sàng
shū sàng
ruò sàng
lín sàng
hù sàng
sī sàng
nǎo sàng
kū sāng
guāi sàng
zhuó sàng
jǔ sàng
fáng sàng
cú sàng
jié sàng
chuǎng sāng
gǎo sàng
háo sāng
shuāi sāng
dā sàng
fèi sàng
tàn sàng
lì sàng
bīng sàng
guó sāng
cóng sàng
⒈ 人死后殡而不葬。
引《晋书·贺循传》:“﹝循﹞后为武康令,俗多厚葬,及有拘忌迴避岁月,停丧不葬者, 循皆禁焉。”
明郎瑛《七修类稿·诗文类·吴东昇》:“年八十,临终作诗曰:……停丧止可经旬外,出殯须行径路中。”
清顾炎武《日知录·停丧》:“停丧之事,自古所无。自建安离析, 永嘉播窜,於是有不得已而停者。 常煒言:‘ 魏晋之制,祖、父未葬者,不听服官。’”
人死后,已敛而停灵不葬。
停tíng(1)(动)本义:~止。(2)(动)停留:~工|~车。(3)(动)停放;停泊:~灵|~航。(4)(名)总数分成相同几分;其中一份叫一停儿:十~儿有九~儿是好的。
丧读音:sāng,sàng[ sàng ]1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。