lǎng huàng
lǎng yì
lǎng jìng
lǎng kàng
lǎng xīn
lǎng pǔ
lǎng lǎng
lǎng dá
lǎng rì
lǎng xiù
lǎng yù
lǎng xù
lǎng bào
lǎng jìng
lǎng yí
lǎng xīng
lǎng dú
lǎng zhú
lǎng mì
lǎng jiē
lǎng qín
lǎng shí
lǎng mài
lǎng dàn
lǎng jīn
lǎng jiàn
lǎng xī
lǎng shàn
lǎng chè
lǎng rùn
lǎng kàng
lǎng shēng
lǎng bái
lǎng gé
lǎng yào
lǎng ào
lǎng zhào
lǎng fěng
lǎng liàn
lǎng yín
lǎng dàn
lǎng lì
lǎng wù
lǎng yàn
lǎng diào
lǎng ōu
lǎng huō
lǎng sòng
lǎng qīng
lǎng jì
lǎng chàng
lǎng yǒng
lǎng jùn
lǎng kè
lǎng pò
lǎng chàng
lǎng yán
lǎng dú
lǎng liè
lǎng jùn
lǎng míng
lǎng shēng
lǎng yú
lǎng gè
lǎng xiào
lǎng dí
lǎng chè
lǎng shuǎng
lǎng yè
lǎng yuè
lǎng bá
lǎng jié
lǎng rán
lǎng jié
lǎng yào
lǎng wù
lǎng yùn
lǎng mù
lǎng jùn
shí jùn
xióng jùn
lǎng jùn
míng jùn
jié jùn
cái jùn
kuáng jùn
bá jùn
háo jùn
shū jùn
máo jùn
de jùn
shén jùn
jié jùn
xián jùn
qí jùn
zhōng jùn
shěn jùn
yīng jùn
bā jùn
míng jùn
tōng jùn
gāo jùn
qiào jùn
chěng jùn
shuǎng jùn
⒈ 亦作“朗雋”。亦作“朗俊”。高雅俊秀。
引《艺文类聚》卷十六引晋陆机《愍怀太子诔》:“茂德克广,仁姿朗儁。”
《世说新语·德行》“顾荣在洛阳” 刘孝标注引晋张骘《文士传》:“荣少朗俊机警,风颖标彻。”
《北齐书·李绘传》:“及长,仪貌端伟,神情朗儁。”
《资治通鉴·晋元帝建武元年》:“世子、 宣城,俱有朗雋之美,而世子年长。”
朗lǎng(1)本义:明朗。(形)光线充足;明亮:明朗。(形)光线充足;明亮(2)本义:明朗。(形)声音清晰响亮:明朗。(形)声音清晰响亮
儁读音:jùn古同“俊”。