lǎng huàng
lǎng rùn
lǎng pò
lǎng liè
lǎng shēng
lǎng yán
lǎng mù
lǎng ào
lǎng bào
lǎng jié
lǎng yào
lǎng yí
lǎng gè
lǎng xī
lǎng yǒng
lǎng qīng
lǎng jùn
lǎng jì
lǎng qín
lǎng shàn
lǎng kàng
lǎng wù
lǎng jìng
lǎng diào
lǎng dí
lǎng lì
lǎng yín
lǎng xiù
lǎng kè
lǎng sòng
lǎng yàn
lǎng jùn
lǎng dá
lǎng jiàn
lǎng lǎng
lǎng xù
lǎng xīng
lǎng chè
lǎng yú
lǎng shí
lǎng kàng
lǎng zhào
lǎng dàn
lǎng xiào
lǎng rán
lǎng huō
lǎng bái
lǎng mài
lǎng dú
lǎng xīn
lǎng mì
lǎng dàn
lǎng liàn
lǎng dú
lǎng ōu
lǎng yào
lǎng shuǎng
lǎng zhú
lǎng míng
lǎng jìng
lǎng shēng
lǎng yì
lǎng yù
lǎng bá
lǎng chàng
lǎng chàng
lǎng jùn
lǎng jiē
lǎng fěng
lǎng yùn
lǎng wù
lǎng gé
lǎng pǔ
lǎng jīn
lǎng yuè
lǎng chè
lǎng rì
lǎng jié
lǎng yè
zhí shuǎng
sēn shuǎng
kāng shuǎng
sù shuǎng
jùn shuǎng
gān shuǎng
zhēn shuǎng
xuān shuǎng
hóng shuǎng
jiǎo shuǎng
shū shuǎng
kǒu shuǎng
lì shuǎng
jīng shuǎng
háo shuǎng
hū shuǎng
jùn shuǎng
jùn shuǎng
xiāo shuǎng
qīng shuǎng
qiū shuǎng
xíng shuǎng
tòu shuǎng
yú shuǎng
tián shuǎng
hé shuǎng
nì shuǎng
míng shuǎng
liáng shuǎng
kàng shuǎng
sēn shuǎng
gēng shuǎng
sǎ shuǎng
kuài shuǎng
sà shuǎng
ráo shuǎng
duān shuǎng
gān shuǎng
jīn shuǎng
lǎng shuǎng
qiú shuǎng
kuān shuǎng
líng shuǎng
kuàng shuǎng
chí shuǎng
cuì shuǎng
jùn shuǎng
huá shuǎng
qīng shuǎng
kǎi shuǎng
bù shuǎng
qún shuǎng
chéng shuǎng
guāi shuǎng
wéi shuǎng
xiāo shuǎng
xié shuǎng
mài shuǎng
jìng shuǎng
xiù shuǎng
chàng shuǎng
gāo shuǎng
hóng shuǎng
qiàn shuǎng
qíng shuǎng
liáng shuǎng
liàng shuǎng
chōng shuǎng
nèn shuǎng
sà shuǎng
kāng shuǎng
qī shuǎng
sǒng shuǎng
áng shuǎng
sù shuǎng
mèi shuǎng
qún shuǎng
hún shuǎng
chà shuǎng
lì shuǎng
hù shuǎng
jiàn shuǎng
kǎi shuǎng
朗爽lǎngshuǎng
(1) 爽朗;明朗
例朗爽.的开怀大笑英hearty;candid;frank and open⒈ 爽朗;明朗。
引《明诗纪事戊籤·赵大佑》引明王世贞《弇州山人续稿》:“燕石诗和平朗爽,有朱絃疏越之音。”
茅盾《手的故事》五:“三个人带着朗爽的笑声走进教员休息室了,劈头忽然又遇见了校长。”
聂绀弩《壁画》:“别人的房子宽宏朗爽,而自己的房子湫溢阴湿。”
朗lǎng(1)本义:明朗。(形)光线充足;明亮:明朗。(形)光线充足;明亮(2)本义:明朗。(形)声音清晰响亮:明朗。(形)声音清晰响亮
爽读音:shuǎng[ shuǎng ]1. 明朗,清亮:爽目。
2. 轻松,利落:清爽。凉爽。爽口。
3. 痛快,率(
)直:爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背:爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。
5. 干脆,索性:爽性。
6. 舒服:爽心。爽意。爽适。身体不爽。