lǎng shuǎng
lǎng dú
lǎng liàn
lǎng sòng
lǎng huàng
lǎng xiù
lǎng pò
lǎng lì
lǎng mài
lǎng qīng
lǎng yán
lǎng jié
lǎng dàn
lǎng xīn
lǎng xiào
lǎng zhú
lǎng yào
lǎng yǒng
lǎng míng
lǎng kàng
lǎng pǔ
lǎng jiē
lǎng yú
lǎng jìng
lǎng yào
lǎng shàn
lǎng rì
lǎng rán
lǎng zhào
lǎng xīng
lǎng diào
lǎng jùn
lǎng yuè
lǎng gè
lǎng yù
lǎng ào
lǎng xù
lǎng bào
lǎng yàn
lǎng yí
lǎng yín
lǎng shēng
lǎng kàng
lǎng yì
lǎng chè
lǎng yùn
lǎng dá
lǎng rùn
lǎng jùn
lǎng jiàn
lǎng xī
lǎng jìng
lǎng jié
lǎng dí
lǎng fěng
lǎng gé
lǎng jīn
lǎng dú
lǎng jùn
lǎng mì
lǎng chàng
lǎng chè
lǎng chàng
lǎng wù
lǎng wù
lǎng mù
lǎng huō
lǎng jì
lǎng shí
lǎng liè
lǎng kè
lǎng bái
lǎng ōu
lǎng yè
lǎng shēng
lǎng qín
lǎng lǎng
lǎng dàn
lǎng bá
zhù sòng
fù sòng
fén sòng
xún sòng
kè sòng
pī sòng
láng sòng
fěng sòng
xián sòng
niàn song
bèi sòng
jǔ sòng
àn sòng
ò sòng
zhǎn sòng
chí sòng
ān sòng
chēng sòng
shú sòng
chāng sòng
xué sòng
fěng sòng
gào song
guāng sòng
yín sòng
gē sòng
zhuī sòng
jiǎng sòng
zhòu sòng
kǒu sòng
gē sòng
fù sòng
zuò sòng
lǐ sòng
ōu sòng
wén sòng
kè sòng
luò sòng
chéng sòng
jì sòng
chàng sòng
shí sòng
lǎng sòng
xí sòng
cū sòng
bèi sòng
chuán sòng
àn sòng
fàn sòng
dú sòng
luò sòng
hēi sòng
wán sòng
bàng sòng
ěr sòng
jì sòng
cū sòng
mò sòng
chì sòng
huì sòng
xián sòng
hAo86.朗诵lǎngsòng
(1) 清清楚楚的高声诵读
例高声朗诵,也都不怕计氏听见。——《醒世姻缘传》英read aloud with expression;declaim⒈ 高声吟诵;大声诵读。
引宋陆游《浮生》诗:“横陈糲饭侧,朗诵短檠前。”
《京本通俗小说·错斩崔宁》:“那同年偶翻桌上书帖,看见了这封家书,写得好笑,故意朗诵起来。”
《醒世恒言·乔太守乱点鸳鸯谱》:“乔太守写毕,叫押司当堂朗诵与众人听了。”
清焦循《忆书》一:“朕一日万几,尚不忘,乃自首朖诵至末。”
巴金《再访巴黎》:“有两位法国同学分别用中国话和法国话朗诵了我的文章。”
⒉ 指用吟诵形式演出的文艺节目。
引韩北屏《非洲夜会·举杯痛饮》:“晚会上还有朗诵和话剧,这些节目全不长。”
高声诵读诗文。《三国演义.第六○回》:「遂将孟德新书,从头至尾,朗诵一遍,并无一字差错。」也作「朗读」。
朗lǎng(1)本义:明朗。(形)光线充足;明亮:明朗。(形)光线充足;明亮(2)本义:明朗。(形)声音清晰响亮:明朗。(形)声音清晰响亮
诵读音:sòng诵sòng(1)(动)本义:读出声音来;念;朗读:读出声音来;念;朗读(2)(动)背诵:记~|过目成~。(3)(动)称述、述说:传~|讽~。