yīng yóu
yīng duō
yīng zhuó
yīng cāo
yīng yào
yīng yì
yīng rú
yīng chēng
yīng zhé
yīng jué
yīng dàng
yīng shí
yīng máo
yīng cái
yīng qiú
yīng wù
yīng shì
yīng jùn
yīng guāng
yīng shēng
yīng wù
yīng jùn
yīng chén
yīng zhǔ
yīng zhì
yīng sháo
yīng mào
yīng cái
yīng huì
yīng cùn
yīng tǐng
yīng yīn
yīng lǎng
yīng xióng
yīng gǔn
yīng yǒng
yīng mài
yīng qì
yīng guǒ
yīng lüè
yīng háo
yīng fēn
yīng jīng
yīng guó
yīng zī
yīng míng
yīng yì
yīng líng
yīng xiù
yīng sà
yīng yīng
yīng pàn
yīng ruì
yīng zòng
yīng yǔ
yīng cí
yīng lún
yīng huá
yīng kǎn
yīng jié
yīng ruì
yīng qí
yīng liáo
yīng huì
yīng hún
yīng rén
yīng wěi
yīng bá
yīng bǐng
yīng jiàn
yīng qiào
yīng fàn
yīng duàn
yīng guǐ
yīng jué
yīng fā
yīng mó
yīng gǔ
yīng zhì
yīng dūn
yīng zhì
yīng máo
yīng cí
yīng shì
yīng gài
yīng jié
yīng luò
yīng guǐ
yīng jùn
yīng zhǐ
yīng dàng
yīng yàn
yīng jiàn
yīng huī
yīng zī
yīng tái
yīng mǐn
yīng fǔ
yīng yuàn
yīng xīn
yīng hù
yīng huáng
yīng zhì
yīng ruǐ
yīng yí
yīng tè
yīng miào
yīng táo
yīng wǔ
yīng liè
yīng shì
yīng jīng
yīng fēng
yīng biàn
yīng móu
yīng jié
yīng mǔ
yīng bàng
lǎng jùn
kuáng jùn
xióng jùn
yīng jùn
jié jùn
qí jùn
de jùn
shí jùn
shuǎng jùn
háo jùn
bā jùn
shén jùn
qiào jùn
shū jùn
xián jùn
míng jùn
gāo jùn
bá jùn
tōng jùn
chěng jùn
shěn jùn
míng jùn
cái jùn
jié jùn
zhōng jùn
máo jùn
英俊yīngjùn
(1) 才智过人的
例英[.好工具]俊青年英be eminently talented;brilliant(2) 容貌俊秀又有风度的
例英俊的小伙子英handsome and spirited;smart⒈ 同“英俊”。
⒉ 才智出众的人。
引《汉书·李寻传》:“詔书进贤良,赦小过,无求备,以博聚英儁。”
宋司马光《龙图阁直学士李公墓志铭》:“时杜祁公为宰相,多採拔英儁,寘之臺省。”
清薛福成《向伯常哀辞》:“今相国毅勇侯曾公以忠孝文武为邦人倡,奬拔英儁。”
⒊ 才智出众。
引晋孙楚《庄周赞》:“庄周旷荡,高才英儁。”
《北史·苏绰传》:“古人云:‘千人之秀曰英,万人之英曰儁。’今之智效一官,行闻一邦者,岂非近英儁之士也?”
明吾丘瑞《运甓记·弃官就辟》:“英儁如君,器量才华四海闻。”
才能出众的人。
英yīng(1)(名)〈书〉花:落~缤纷。(2)(名)才能或智慧过人的人:~杰|~豪|~魂。(3)(名)姓。英yīng(名)指英国。
儁读音:jùn古同“俊”。