tián yí
tián mǐn
tián dàn
tián yǎ
tián xī
tián huō
tián hū
tián hé
tián jiǔ
tián mò
tián jì
tián chōng
tián kuàng
tián xū
tián duò
tián lán
tián dàn
tián rán
tián bēi
tián mò
tián ér
tián bō
tián dàn
tián yù
tián mì
tián yǎng
tián dàng
tián rú
tián mù
tián ān
tián cuì
tián shì
tián jiǎn
tián jìng
tián yú
tián yì
tián chàng
tián dàn
tián lè
miè yí
huá yí
yáng yí
líng yí
wài yí
miè yí
zī yí
huò yí
jū yí
fān yí
jìn yí
huáng yí
shān yí
guǎng yí
kuàng yí
róng yí
dàng yí
hú yí
běi yí
yù yí
bǐng yí
huǐ yí
wō yí
tiǎn yí
shōu yí
jiǔ yí
shāng yí
ǒu yí
cán yí
bù yí
bīng yí
yú yí
nì yí
chī yí
dūn yí
yú yí
liú yí
kān yí
sì yí
bái yí
sào yí
shuō yí
huái yí
xiā yí
lún yí
dōng yí
yì yí
hùn yí
fēi yí
qǐ yí
niǎo yí
quǎn yí
nǚ yí
jiǎn yí
líng yí
bǐ yí
xī yí
jǐng yí
dá yí
chōng yí
cuì yí
kūn yí
qín yí
wēi yí
hòu yí
míng yí
chuàn yí
wēi yí
mán yí
líng yí
tóng yí
kūn yí
dǎo yí
pán yí
cháng yí
jiān yí
bí yí
bān yí
píng yí
qiāng yí
chóu yí
qīng yí
fěi yí
téng yí
lóng yí
mín yí
xū yí
huāng yí
xú yí
yú yí
suí yí
xiǎn yí
liù yí
chǒu yí
jiǎn yí
nán yí
jiā yí
huī yí
jiǎn yí
líng yí
chóu yí
yǎn yí
lái yí
chí yí
lǎng yí
qián yí
bǎi yí
tián yí
bó yí
chuàng yí
fēng yí
yú yí
zú yí
féng yí
quǎn yí
cháo yí
děng yí
zī yí
zōng yí
biān yí
⒈ 安静平和。
引唐吴筠《游仙》诗之十八:“恬夷宇宙泰,焕朗天光彻。”
前蜀杜光庭《中元众修金箓斋词》:“中外恬夷,生灵辑睦,况属三元令序,大宥昌辰。”
宋曾巩《赠大理寺丞致仕杜君墓志铭》:“宗诲为人,质厚恬夷,世俗之所为有不为者。”
恬tián(1)(形)〈书〉安静。(2)(形)〈书〉满不在乎、坦然。
夷读音:yí1.平坦;平安:化险为~。
2.破坏建筑物(使成为平地):烧~弹。~为平地。
3.灭掉;杀尽:~灭。~族。
4.我国古代称东方的民族,也泛称周边的民族:淮~。四~。
5.旧时泛指外国或外国人:~情。华~杂处。
6.姓。