tài jiǎ
tài bàn
tài tán
tài yuán
tài hòu
tài fù
tài pín
tài zhāng
tài yì
tài cháng
tài hào
tài shān
tài zōng
tài cù
tài gēng
tài yīn
tài rèn
tài wú
tài sūn
tài zhóu
tài shè
tài huá
tài zǔ
tài hé
tài yé
tài guò
tài zǐ
tài huáng
tài kōng
tài zǎi
tài hé
tài zhǐ
tài lè
tài hú
tài shì
tài kāng
tài shàng
tài cāng
tài yì
tài xī
tài fù
tài chǐ
tài jiē
tài miào
tài zhù
tài yī
tài hào
tài yáng
tài tai
tài jiàn
tài píng
tài qīng
tài yè
tài pú
tài xuán
tài háng
tài yuè
tài yǐ
tài jiān
tài shǒu
tài xī
tài zhǔ
tài bǔ
tài diǎ
tài gǔ
tài suì
tài mèi
tài jūn
tài zūn
tài ē
tài róng
tài xī
tài méng
tài gōng
tài shī
tài hào
tài pǔ
tài fēi
tài hào
tài shāng
tài xū
tài dì
tài jí
tài mǔ
tài chū
tài shǐ
tài wèi
tài yáng
tài qǐn
tài dì
tài guān
tài hào
tài láo
tài gōng
tài sì
tài mò
tài pó
tài shèn
tài chòng
tài pú
tài bǎo
tài yīn
tài shǐ
⒈ 亦作“太皞”。亦作“太曎”。
⒉ 传说中的古帝名,即伏羲氏。
引《荀子·正论》:“自太皞、燧人莫不有也。”
杨倞注:“太皞,伏羲也。 燧人,太皞前帝王。”
汉王符《潜夫论·五德志》:“或皇冯依,或继体育。 太曎以前尚矣!”
汪继培笺:“‘曎’与‘皥’同。隶书从‘皋’之字多作‘睪’。”
唐司马贞补《史记·三皇本纪》:“太皥庖牺氏,风姓,代燧人氏继天而王。”
罗惇曧《文学源流》:“况仓頡以前,文字未立, 太皞之世,未见椎轮。”
⒊ 秦汉阴阳家以五帝配四时五方,认为太皞以木德王天下,故配东方,为司春之神。
引《礼记·月令》:“﹝孟春之月﹞其帝太皥。”
《吕氏春秋·孟春》:“﹝孟春之月﹞其日甲乙,其帝太皥。”
高诱注:“太皥,伏羲氏,以木德王天下之号。死,祀於东方,为木德之帝。”
《淮南子·天文训》:“东方木也,其帝太皥,其佐句茫,执规而治春。”
前蜀韦庄《放榜日作》诗:“邹阳暖艷催花发, 太皞春光簇马归。”
金董解元《西厢记诸宫调》卷一:“太皞司春,春工着意,和气生暘谷。”
⒋ 天空。
引明许自昌《水浒记·聚义》:“剑锋辉太皥,旗焰拂蚩尤。”
太tài(1)(形)高;大:~湖|~庙。(2)(形)极;最:~阳。(3)(形)身份最高或辈份更高的:~师。(4)(副)表示程度过分:汤~热;烫嘴。(5)(副)表示程度极高用于赞叹:这方案~好了。(6)(副)很;用于否定:不~好。(7)(Tài)姓。
皥读音:hào古同“皞”。