tài jiān
tài sūn
tài jiàn
tài qǐn
tài mǔ
tài fēi
tài hào
tài chǐ
tài yuán
tài róng
tài hào
tài jiǎ
tài zūn
tài shàng
tài zhù
tài shī
tài mèi
tài huáng
tài shǐ
tài yì
tài xuán
tài shān
tài qīng
tài xū
tài yáng
tài pú
tài diǎ
tài lè
tài chòng
tài dì
tài bàn
tài guò
tài rèn
tài jūn
tài shèn
tài mò
tài cù
tài hé
tài cāng
tài xī
tài shāng
tài kōng
tài yīn
tài tai
tài xī
tài shǐ
tài bǎo
tài méng
tài hào
tài gēng
tài pǔ
tài píng
tài gǔ
tài huá
tài pú
tài háng
tài hào
tài yáng
tài yè
tài pó
tài gōng
tài kāng
tài chū
tài zǔ
tài shè
tài zhāng
tài sì
tài hào
tài xī
tài guān
tài suì
tài láo
tài dì
tài yuè
tài zǎi
tài jí
tài zhóu
tài wú
tài miào
tài shì
tài wèi
tài gōng
tài hú
tài yé
tài tán
tài fù
tài fù
tài hòu
tài zōng
tài bǔ
tài zhǔ
tài pín
tài ē
tài jiē
tài yǐ
tài yī
tài yīn
tài shǒu
tài zhǐ
tài hé
tài yì
tài cháng
tài zǐ
lí bǔ
xíng bǔ
wǎ bǔ
guī bǔ
méi bǔ
dà bǔ
xǐ bǔ
bài bǔ
wèi bǔ
hǔ bǔ
ōu bǔ
mèng bǔ
fèng bǔ
shì bǔ
mù bǔ
lì bǔ
lì bǔ
zhú bǔ
jìng bǔ
tài bǔ
xiǎng bǔ
wèn bo
yù bǔ
jí bǔ
de bǔ
zhān bǔ
máo bǔ
jī bǔ
jiǎn bǔ
zhǒu bǔ
jiǎn bǔ
yáng bǔ
gǎi bǔ
zhān bǔ
xīng bǔ
dàn bǔ
tíng bǔ
mào bǔ
zǔ bǔ
yì bǔ
wǔ bǔ
kǎo bǔ
qián bǔ
yī bǔ
niǎo bǔ
jiāo bǔ
huò bǔ
jí bǔ
wéi bǔ
yù bǔ
yǐn bǔ
luó bo
mài bǔ
zhà bo
ěr bǔ
gǔ bǔ
zhān bǔ
nì bǔ
mǎi bǔ
kāi bǔ
jiǎn bǔ
jī bo
⒈ 官名。为殷六太之一。 周时属春官,为卜官之长。 秦汉有太卜令。 北魏有太卜博士。 北齐有太卜局丞。 北周有太卜大夫。 隋唐设太卜令。 宋以太卜隶司天台,不置专官。参阅《通典·职官七》、《续通典·职官七》。
古代卜筮官之长。
太tài(1)(形)高;大:~湖|~庙。(2)(形)极;最:~阳。(3)(形)身份最高或辈份更高的:~师。(4)(副)表示程度过分:汤~热;烫嘴。(5)(副)表示程度极高用于赞叹:这方案~好了。(6)(副)很;用于否定:不~好。(7)(Tài)姓。
卜读音:bǔ,bo[ bǔ ]
古人灼烧龟甲或牛骨,辨视其裂纹以推断事情吉凶的习俗。【组词】:占卜、龟卜
泛指一般预测吉凶的方法。【组词】:卜卦
预料、预测。【组词】:生死未卜
选择。【组词】:卜居、卜邻
姓。
[ bo ]
萝卜。