tài xī
tài wèi
tài róng
tài zhǐ
tài zōng
tài xū
tài yī
tài tán
tài jí
tài yáng
tài yuè
tài huáng
tài chǐ
tài hòu
tài cháng
tài sūn
tài sì
tài fù
tài jiē
tài miào
tài shèn
tài hào
tài xī
tài lè
tài pǔ
tài shè
tài fēi
tài yè
tài pó
tài ē
tài mèi
tài huá
tài shān
tài chū
tài píng
tài jiǎ
tài xī
tài kōng
tài yé
tài gǔ
tài yīn
tài shī
tài zhǔ
tài shǐ
tài yuán
tài hào
tài bǔ
tài yì
tài jūn
tài zǎi
tài qīng
tài gōng
tài méng
tài hào
tài yì
tài pú
tài shāng
tài guān
tài cù
tài kāng
tài hé
tài shǐ
tài yīn
tài wú
tài pú
tài gōng
tài qǐn
tài yǐ
tài hé
tài dì
tài zūn
tài hào
tài hào
tài mò
tài bàn
tài suì
tài cāng
tài zǐ
tài diǎ
tài tai
tài bǎo
tài jiān
tài pín
tài shǒu
tài shàng
tài háng
tài mǔ
tài rèn
tài zǔ
tài shì
tài zhāng
tài dì
tài xuán
tài zhóu
tài láo
tài hú
tài chòng
tài yáng
tài fù
tài jiàn
tài guò
tài gēng
tài zhù
gāo zǔ
shū zǔ
wù zǔ
wǔ zǔ
mài zǔ
zhǎng zǔ
gēn zǔ
bó zǔ
qǐ zǔ
běn zǔ
xiān zǔ
líng zǔ
tài zǔ
tián zǔ
chán zǔ
bà zǔ
shéng zǔ
shǐ zǔ
zuò zǔ
hòu zǔ
fù zǔ
fó zǔ
léi zǔ
huī zǔ
cì zǔ
dào zǔ
huáng zǔ
shī zǔ
mǎ zǔ
zhào zǔ
péng zǔ
bǐ zǔ
xuán zǔ
jiǔ zǔ
yán zǔ
dà zǔ
yì zǔ
ruì zǔ
huáng zǔ
wén zǔ
liù zǔ
qī zǔ
lèi zǔ
liè zǔ
zú zǔ
shū zǔ
bí zǔ
cóng zǔ
zōng zǔ
chū zǔ
lǎo zǔ
jī zǔ
gōng zǔ
jiù zǔ
lǚ zǔ
jì zǔ
wài zǔ
mí zǔ
liáo zǔ
wú zǔ
zēng zǔ
dì zǔ
jìn zǔ
yuǎn zǔ
hàn zǔ
太祖tàizǔ
(1) 开国皇帝的通称
例遵太祖法。——清·张(.好工具)廷玉《明史》英genaral term of an emperor who found a state⒈ 后世通称开国皇帝曰太祖。如三国魏追尊曹操曰太祖武皇帝,晋追尊司马昭为太祖文皇帝。宋以后封建王朝,皆追尊王朝的始建者为太祖。如赵匡胤称宋太祖,朱元璋为明太祖等。后世通称开国皇帝曰太祖。如三国魏追尊曹操曰太祖武皇帝,晋追尊司马昭为太祖文皇帝。宋以后封建王朝,皆追尊王朝的始建者为太祖。如赵匡胤称宋太祖,朱元璋为明太祖等。
引《诗·周颂·雝序》:“《雝》,禘大祖也。”
郑玄笺:“大祖,谓文王。”
⒉ 事物的原始。
引《文子·道原》:“夫无形者,物之太祖。”
皇帝庙号。多用以称开国君主。如宋太祖、明太祖。
太tài(1)(形)高;大:~湖|~庙。(2)(形)极;最:~阳。(3)(形)身份最高或辈份更高的:~师。(4)(副)表示程度过分:汤~热;烫嘴。(5)(副)表示程度极高用于赞叹:这方案~好了。(6)(副)很;用于否定:不~好。(7)(Tài)姓。
祖读音:zǔ祖zǔ(1)(名)父母亲的上一辈:~父|~母。(2)(名)祖宗:~产|~坟|~籍|~上|~业|~遗。(3)(名)事业或派别的首创者:~师|鼻~。(4)(名)姓。