tài zhāng
tài pó
tài fù
tài yuè
tài jí
tài rèn
tài diǎ
tài fù
tài pǔ
tài ē
tài lè
tài mǔ
tài jiàn
tài guān
tài jiē
tài dì
tài shǐ
tài róng
tài sūn
tài zhù
tài cù
tài hào
tài hòu
tài kāng
tài láo
tài zǔ
tài tai
tài jūn
tài zōng
tài miào
tài gōng
tài hào
tài yáng
tài pín
tài shàng
tài yì
tài mò
tài yuán
tài jiān
tài yǐ
tài kōng
tài xī
tài bǎo
tài zhǔ
tài chòng
tài gōng
tài shāng
tài gēng
tài dì
tài xī
tài zǎi
tài chǐ
tài yè
tài yī
tài zhǐ
tài píng
tài zǐ
tài hào
tài sì
tài méng
tài yì
tài cháng
tài hú
tài huáng
tài huá
tài guò
tài wèi
tài jiǎ
tài suì
tài xī
tài bǔ
tài zūn
tài fēi
tài qīng
tài shì
tài gǔ
tài pú
tài hào
tài shè
tài shī
tài chū
tài shān
tài hé
tài hào
tài pú
tài xuán
tài hé
tài cāng
tài xū
tài qǐn
tài wú
tài mèi
tài shǐ
tài háng
tài yīn
tài yé
tài tán
tài shèn
tài yáng
tài zhóu
tài shǒu
tài yīn
tài bàn
shào wèi
gǎn wèi
shǒu wèi
qí wèi
chéng wèi
xiàn wèi
dū wèi
xiān wèi
xiào wèi
bīng wèi
méi wèi
fù wèi
jī wèi
zuì wèi
bù wèi
zhǔn wèi
tài wèi
jiào wèi
jūn wèi
guó wèi
jiàng wèi
dà wèi
lěi wèi
hù wèi
dèng wèi
shí wèi
jìng wèi
chì wèi
zhōng wèi
tíng wèi
官名。
⒈ 官名。 秦至西汉设置,为全国军政首脑,与丞相、御史大夫并称三公。 汉武帝时改称大司马。 东汉时太尉与司徒、司空并称三公。历代亦多曾沿置,但渐变为加官,无实权。至宋徽宗时,定为武官官阶的最高一级,但本身并不表示任何职务。一般常用作武官的尊称。 元以后废。
职官名。掌管军事。秦以太尉为全国最高军事长官,与丞相、御史大夫并称「三公」。汉初沿袭旧制,后改称为「大司马」,东汉时,仍称「太尉」。
太tài(1)(形)高;大:~湖|~庙。(2)(形)极;最:~阳。(3)(形)身份最高或辈份更高的:~师。(4)(副)表示程度过分:汤~热;烫嘴。(5)(副)表示程度极高用于赞叹:这方案~好了。(6)(副)很;用于否定:不~好。(7)(Tài)姓。
尉读音:wèi,yù[ wèi ]1. 古代官名,一般是武官:县尉。都尉。卫尉。太尉。
2. 军衔的一级,在校以下:尉官。少尉。上尉。
3. 〔尉氏〕地名,在中国河南省。
4. 姓。