wū xià
wū huì
wū fù
wū dé
wū gòu
wū dào
wū nìng
wū zūn
wū rǔ
wū zì
wū liáo
wū lì
wū ào
wū zhǒng
wū huì
wū hēi
wū sè
wū lái
wū shuǐ
wū wā
wū nào
wū dú
wū dú
wū ào
wū chí
wū gōng
wū lèi
wū bēi
wū luàn
wū shǐ
wū miè
wū miè
wū màn
wū shāng
wū zāo
wū sǔn
wū shā
wū zhēn
wū zāng
wū hè
wū zé
wū rǎn
wū diǎn
wū guān
wū miè
wū zūn
wū màn
wū pì
wū huò
wū nì
wū màn
wū xíng
wū póu
wū lóng
wū jiàn
wū bì
wū màn
wū yuè
wū huài
wū làn
wū liè
wū zūn
wū wén
wū míng
wū zhuó
wū jūn
wū yán
wū huǐ
wū jiàn
wū màn
wū shàng
wū huì
wū zhū
wū ní
wū miàn
wū sú
wū xié
pù liáo
lín liáo
tíng liáo
hēi liáo
wū liáo
tíng liáo
liú liáo
jiāng liáo
qiū liáo
hóng liáo
shěn liáo
yú liáo
guān liáo
zāi liáo
wū liáo
jìn liáo
xià liáo
nào liáo
lín liáo
huáng liáo
yǔ liáo
xíng lǎo
yín liáo
jī lǎo
yín liáo
huáng liáo
nìng liáo
huáng liáo
zhū liáo
⒈ 积水;积水坑。
引唐柳宗元《闵生赋》:“壤污潦以坟洳兮,蒸沸热而恒昏。”
清梁章鉅《退庵随笔·摄生》:“若借户枢为他楔,入流水于污潦,鲜有不螻、不腐者矣。”
清黄景仁《雨中游桃庄看飞泉》诗:“大海及污潦,安知后所适。”
⒉ 积水成涝。
引《旧唐书·韦见素传》:“天宝十三年秋,霖雨六十餘日,京师庐舍垣墉頽毁殆尽,凡一十九坊污潦。”
污(1)(名)浑浊的水;泛指脏的东西:去~粉|~水。(2)(形)脏:~泥|~垢。(3)(形)不廉洁:贪~|贪官~吏。(4)弄脏:玷~|奸~。
潦读音:lǎo,liáo[ liáo ]1. 〔潦河〕水名,在中国河南省西南部。亦称“垢河”。
2. 〔潦倒〕a.落拓不羁,举止不自检束;b.颓丧,失意。
3. 〔潦草〕a.(做事)草率,不精细;b.(字)不工整。