wū guān
wū nìng
wū jiàn
wū zhēn
wū xíng
wū sú
wū lái
wū liáo
wū zāng
wū dào
wū màn
wū màn
wū ào
wū shuǐ
wū fù
wū màn
wū huǐ
wū shāng
wū hēi
wū zhǒng
wū rǎn
wū jiàn
wū xià
wū dú
wū wā
wū nì
wū gōng
wū dé
wū nào
wū shā
wū huì
wū gòu
wū dú
wū míng
wū miàn
wū zì
wū rǔ
wū yán
wū bì
wū ào
wū jūn
wū lì
wū huài
wū bēi
wū lèi
wū huò
wū yuè
wū pì
wū chí
wū zūn
wū shǐ
wū zé
wū sè
wū póu
wū sǔn
wū luàn
wū miè
wū zūn
wū huì
wū liè
wū xié
wū zhū
wū ní
wū làn
wū lóng
wū miè
wū hè
wū màn
wū diǎn
wū zāo
wū shàng
wū zhuó
wū miè
wū wén
wū zūn
wū huì
wū màn
⒈ 污七八糟。形容脏乱不堪。
引瞿秋白《饿乡纪程》七:“然而他们下等社会静止的生活却依旧漠然不动,即使稍受同化,却又是俄国式乡下人的污糟生活。”
瞿秋白《赤都心史》十五:“他根性就不能忍耐那半东方式的污糟生活。”
污(1)(名)浑浊的水;泛指脏的东西:去~粉|~水。(2)(形)脏:~泥|~垢。(3)(形)不廉洁:贪~|贪官~吏。(4)弄脏:玷~|奸~。
糟读音:zāo糟zāo(1)(名)酒渣。(2)(动)用酒或糟腌制食品。(3)(形)腐烂;不结实:木头~了|他的身体很~;爱生病。(4)(形)比喻把事情办坏:事情弄得很~。