wū nìng
wū rǎn
wū xié
wū màn
wū màn
wū huì
wū diǎn
wū miàn
wū zì
wū shā
wū miè
wū lóng
wū guān
wū póu
wū fù
wū wén
wū hè
wū liè
wū dú
wū dú
wū bēi
wū dào
wū zāng
wū ní
wū huì
wū gòu
wū sú
wū xià
wū gōng
wū jiàn
wū ào
wū hēi
wū chí
wū ào
wū lái
wū luàn
wū jiàn
wū yuè
wū sǔn
wū màn
wū jūn
wū liáo
wū màn
wū huò
wū pì
wū zé
wū míng
wū zhuó
wū yán
wū xíng
wū zāo
wū nì
wū dé
wū rǔ
wū shāng
wū shàng
wū zūn
wū huài
wū wā
wū zūn
wū miè
wū bì
wū lèi
wū shǐ
wū sè
wū huì
wū zhū
wū zhēn
wū zhǒng
wū lì
wū shuǐ
wū màn
wū làn
wū miè
wū huǐ
wū nào
wū zūn
⒈ 卑污。谓品行卑劣,心地肮脏。
引《三国志·吴志·张温传》:“其居位贪鄙,志节污卑者,皆以军吏,置营府以处之。”
明方孝孺《送解元振先生还庐陵序》:“彼摇夺於利欲,渐瀆於污卑者,皆无得於道而然也。”
污(1)(名)浑浊的水;泛指脏的东西:去~粉|~水。(2)(形)脏:~泥|~垢。(3)(形)不廉洁:贪~|贪官~吏。(4)弄脏:玷~|奸~。
卑读音:bēi卑bēi(1)(形)(位置)低下:~贱|地势~湿。(2)(形)(品质或质量)低劣:~劣|~不足。(3)(形)〈书〉谦恭:~词厚礼。