wū shǐ
wū rǎn
wū zhū
wū nào
wū jiàn
wū huǐ
wū shā
wū nìng
wū màn
wū zé
wū diǎn
wū zhǒng
wū yán
wū lóng
wū ní
wū làn
wū lái
wū shuǐ
wū rǔ
wū hè
wū huì
wū xíng
wū nì
wū ào
wū dú
wū shāng
wū zūn
wū gòu
wū dú
wū jūn
wū yuè
wū huài
wū zāo
wū huì
wū zhēn
wū lì
wū miè
wū zì
wū gōng
wū sú
wū chí
wū liáo
wū sǔn
wū wā
wū màn
wū pì
wū póu
wū dào
wū màn
wū dé
wū guān
wū luàn
wū jiàn
wū zhuó
wū bì
wū xià
wū miè
wū fù
wū xié
wū bēi
wū ào
wū liè
wū hēi
wū sè
wū shàng
wū miè
wū zūn
wū màn
wū zāng
wū huò
wū wén
wū màn
wū míng
wū zūn
wū huì
wū miàn
wū lèi
⒈ 谓田地荒废。
引《诗·小雅·十月之交》:“彻我墙屋,田卒污莱。”
毛传:“下则污,高则莱。”
王先谦《诗三家义集疏》:“卒,尽也。田不治则下者污而水秽,高者莱而草秽。”
唐白居易《息游堕策》:“至使田卒污莱,室如悬磬。”
⒉ 指荒地。
引《宋书·五行志三》:“宫室焚毁,化为污莱。”
唐司空图《华帅许国公德政碑》:“污莱尽闢,甍宇兼倍。”
《明史·汪应蛟传》:“应蛟在天津,见葛沽、白塘诸田尽为污莱,询之土人,咸言斥卤不可耕。”
《清史稿·高宗纪三》:“今乌鲁木齐各处屯政方兴,客民前往,各成聚落,污莱闢而就食多。”
污(1)(名)浑浊的水;泛指脏的东西:去~粉|~水。(2)(形)脏:~泥|~垢。(3)(形)不廉洁:贪~|贪官~吏。(4)弄脏:玷~|奸~。
莱读音:lái莱lái(名)萝卜。