wū lái
wū dào
wū miè
wū huì
wū shǐ
wū sè
wū luàn
wū lèi
wū shuǐ
wū xié
wū míng
wū diǎn
wū màn
wū póu
wū ní
wū nào
wū liáo
wū màn
wū zì
wū jiàn
wū làn
wū bēi
wū lì
wū ào
wū zé
wū jiàn
wū jūn
wū zūn
wū zāo
wū bì
wū fù
wū chí
wū sǔn
wū hēi
wū gōng
wū wén
wū wā
wū shàng
wū rǎn
wū huì
wū zūn
wū miè
wū huì
wū huài
wū yán
wū rǔ
wū zhēn
wū huǐ
wū zhū
wū huò
wū zhǒng
wū miàn
wū liè
wū zāng
wū ào
wū màn
wū dú
wū dú
wū shāng
wū dé
wū sú
wū gòu
wū hè
wū màn
wū yuè
wū miè
wū xià
wū shā
wū nìng
wū xíng
wū pì
wū zhuó
wū nì
wū guān
wū zūn
wū lóng
wū màn
mò ní
gǔ ní
ruǎn ní
chú ní
jǐn ní
tǔ ní
duò ní
shuǐ ní
yū ní
chén ní
fú ní
qīng ní
lǎo ní
zhàng ní
huó ní
tuán ní
lǎn ní
shěn ní
làn ní
xuě ní
huǒ ní
gēng ní
hé ní
xǐ ní
fēn ní
jiāo ní
yàn ní
xiāng ní
dà ní
làn ní
cǎi ní
mò ní
wū ní
pán ní
tú ní
jǐn ní
táo ní
shēn ní
wán ní
hóng ní
chōng ní
yún ní
bó ní
jīn ní
shān ní
zhī ní
jìn ní
bì ní
yóu ní
yín ní
wǎi ní
dān ní
dèng ní
fēng ní
tuō ní
huáng ní
zhì ní
wǎn ní
gòu ní
shú ní
shí ní
nìng ní
yóu ní
zǐ ní
zuì ní
píng ní
zhí nì
yū ní
táng ní
mí ní
yān ní
yóu ní
yìn ní
suàn ní
jiāo ní
zhāng ní
qǐng ní
dù ní
jiāo ní
yě ní
xíng ní
chì ní
qín ní
jiāo ní
jū nì
污泥wūní
(1) 由水和污水处理过程所产生的(好工具.)固体沉淀物质
英sludge;mire;mud⒈ 同“汙泥”。肮脏,卑污。
引《韩非子·诡使》:“今士大夫不羞污泥丑辱而宦,女妹私义之门不待次而宦。”
《史记·屈原贾生列传》:“濯淖污泥之中,蝉蜕於浊秽,以浮游尘埃之外,不获世之滋垢,皭然泥而不滓者也。”
汉刘向《说苑·至公》:“悯时俗之污泥,伤纪纲之废坏。”
⒉ 亦作“污泥”。 烂泥。
引《三国志·魏志·刘桢传》“楨以不敬被刑” 裴松之注引三国魏鱼豢《典略》:“此四宝者,伏朽石之下,潜污泥之中,而扬光千载之上,发彩畴昔之外,亦皆未能初自接於至尊也。”
《花月痕》第五回:“尔乃亭亭净植,莲出污泥,烈烈奇香,兰生幽谷。”
孙犁《白洋淀纪事·村歌下篇》:“老改擦洗老牛身上沾着的污泥。”
⒊ 指泥泞。
引北魏贾思勰《齐民要术·旱稻》:“凡下田停水处,懆则坚垎,湿则污泥,难治而易荒,墝埆而杀种。”
稀烂的泥土。
如:「从小就有优异的表现,固然不错;能够克服万难出污泥而不染,更是难得!」
污(1)(名)浑浊的水;泛指脏的东西:去~粉|~水。(2)(形)脏:~泥|~垢。(3)(形)不廉洁:贪~|贪官~吏。(4)弄脏:玷~|奸~。
泥读音:ní,nì[ ní ]1. 土和水合成的东西:泥巴。泥垢。泥浆。泥煤。泥淖(泥污的洼地)。泥泞。泥洼。
2. 像泥的东西:枣泥。山药泥。印泥(盖图章用的印色)。蒜泥。