wū dào
wū zūn
wū nì
wū huǐ
wū màn
wū zūn
wū sǔn
wū làn
wū rǎn
wū huì
wū rǔ
wū huài
wū miè
wū míng
wū zhēn
wū sú
wū lóng
wū zhū
wū gōng
wū liáo
wū dú
wū zì
wū ní
wū wén
wū nìng
wū gòu
wū bēi
wū lì
wū zāng
wū wā
wū luàn
wū zūn
wū yán
wū guān
wū póu
wū huò
wū hēi
wū chí
wū màn
wū fù
wū diǎn
wū miàn
wū dé
wū xié
wū huì
wū shā
wū jiàn
wū liè
wū bì
wū sè
wū lái
wū yuè
wū hè
wū jiàn
wū shāng
wū jūn
wū xià
wū zhǒng
wū màn
wū huì
wū màn
wū zé
wū xíng
wū nào
wū pì
wū zāo
wū miè
wū lèi
wū miè
wū ào
wū màn
wū shuǐ
wū shàng
wū ào
wū dú
wū shǐ
wū zhuó
污濊wū huì
(1) 肮(.好工具)脏的;不洁净的
例污濊不堪英filthy;foul(2) 不干净的物体
例荡涤污濊英dirt⒈
引汉马融《长笛赋》:“溉盥污濊,澡雪垢滓。”
《汉书·萧望之传》:“﹝华龙﹞以行污濊不进,欲入堪等, 堪不纳。”
《后汉书·邓骘传》:“臣兄弟污濊,无分可採。”
污(1)(名)浑浊的水;泛指脏的东西:去~粉|~水。(2)(形)脏:~泥|~垢。(3)(形)不廉洁:贪~|贪官~吏。(4)弄脏:玷~|奸~。
濊读音:huì,huò[ huì ]1. 〔汪濊〕(水)盛多,如“云滂洋,雨濊濊。”
2. 古同“秽”。