wū jiàn
wū ní
wū lóng
wū xié
wū fù
wū lì
wū wén
wū xíng
wū sú
wū hēi
wū pì
wū gòu
wū làn
wū zì
wū zhuó
wū màn
wū zāng
wū wā
wū míng
wū zūn
wū rǔ
wū jiàn
wū huì
wū nìng
wū shuǐ
wū lèi
wū miè
wū ào
wū yuè
wū gōng
wū rǎn
wū màn
wū miè
wū zé
wū jūn
wū nì
wū dú
wū miè
wū huì
wū huò
wū zūn
wū zhǒng
wū ào
wū póu
wū zhū
wū dào
wū guān
wū shāng
wū chí
wū sè
wū shǐ
wū bēi
wū yán
wū liáo
wū zhēn
wū màn
wū huì
wū huài
wū liè
wū shā
wū dú
wū huǐ
wū zūn
wū màn
wū diǎn
wū bì
wū hè
wū lái
wū zāo
wū dé
wū màn
wū sǔn
wū shàng
wū miàn
wū nào
wū xià
wū luàn
bèng shāng
shí shāng
tiǎn shāng
diàn shāng
diāo shāng
xīn shāng
lín shāng
jīn shāng
zāi shāng
jǔ shāng
cuò shāng
gǎn shāng
dù shāng
bēi shāng
shā shāng
wū shāng
yuān shāng
diāo shāng
qī shāng
dǎ shāng
láo shāng
sǔn shāng
huǐ shāng
xī shāng
hán shāng
zēng shāng
qī shāng
tōng shāng
liú shāng
fù shāng
tuí shāng
àn shāng
jiǔ shāng
gōng shāng
lí shāng
qū shāng
bàng shāng
qū shāng
kùn shāng
huái shāng
fú shāng
wǔ shāng
gōng shāng
qíng shāng
dāo shāng
nǔ shāng
wù shāng
zhòng shāng
shén shāng
shāng shāng
jiǎn shāng
fú shāng
niǔ shāng
dá shāng
huá shāng
fán shāng
wū shāng
wú shāng
nèi shāng
lián shāng
yàn shāng
mǐn shāng
ōu shāng
hé shāng
dào shāng
tòng shāng
āi shāng
shù shāng
fàn shāng
fǎn shāng
bēng shāng
cuī shāng
xǐ shāng
bì shāng
liǎng shāng
kǎi shāng
yí shāng
zì shāng
miǎo shāng
diāo shāng
xīn shāng
nù shāng
kě shāng
qīng shāng
lún shāng
shòu shāng
yū shāng
mǐn shāng
chuāng shāng
yōu shāng
hài shāng
sǐ shāng
wǔ shāng
jiǎn shāng
jiān shāng
láo shāng
ào shāng
cì shāng
mǐn shāng
gū shāng
wǎng shāng
sù shāng
dǐ shāng
zhuó shāng
shuǎng shāng
zhòng shāng
zāo shāng
kū shāng
tì shāng
àn shāng
chuàng shāng
cǎn shāng
jiē shāng
qiāng shāng
shèng shāng
tàn shāng
tàng shāng
wǎn shāng
jiù shāng
yāo shāng
yí shāng
piāo shāng
jī shāng
yǒng shāng
cǎn shāng
qīng shāng
guǒ shāng
cán shāng
qīn shāng
cè shāng
diào shāng
wài shāng
shé shāng
⒈ 亦作“汚伤”。 诬毁中伤。
引汉王充《论衡·自纪》:“见污伤不肯自明,位不进亦不怀恨。”
⒉ 犹损伤。
引《后汉书·申屠刚传》:“败乱君臣之节,汚伤父子之恩。”
污(1)(名)浑浊的水;泛指脏的东西:去~粉|~水。(2)(形)脏:~泥|~垢。(3)(形)不廉洁:贪~|贪官~吏。(4)弄脏:玷~|奸~。
伤读音:shāng伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。