hóng wán
hóng zhǐ
hóng wéi
hóng kuò
hóng qià
hóng liàng
hóng yù
hóng xiū
hóng yǎn
hóng jiǎng
hóng qì
hóng kǎi
hóng zhǐ
hóng chàng
hóng yuàn
hóng lùn
hóng gāng
hóng dàn
hóng yì
hóng dà
hóng tuò
hóng tú
hóng qì
hóng fěn
hóng jì
hóng zhuàng
hóng bá
hóng shēn
hóng jùn
hóng yù
hóng mào
hóng bó
hóng shàn
hóng shuǎng
hóng shuò
hóng suì
hóng huō
hóng pǔ
hóng jù
hóng cái
hóng liǎn
hóng bó
hóng fù
hóng rú
hóng wěi
hóng huī
hóng liàng
hóng guàn
hóng lüè
hóng jié
hóng shào
hóng yì
hóng lì
hóng lǎng
hóng cí
hóng lǎn
hóng yuǎn
hóng fū
hóng hóng
hóng shèng
hóng chén
hóng zòng
hóng chuò
hóng miǎo
hóng shí
hóng cháng
hóng zhǐ
hóng kuàng
hóng yuān
hóng jùn
hóng yóu
hóng guī
hóng cái
hóng tōng
hóng kuò
hóng dá
hóng yáng
hóng liú
hóng yì
hóng cí
hóng chǐ
hóng fù
hóng yǎ
hóng ào
hóng chǎng
hóng shèng
hóng jiǎn
hóng liè
hóng jù
hóng zhěng
hóng fàng
hóng móu
hóng gòu
hóng dù
hóng cái
hóng yǎo
hóng zàn
hóng guān
hóng mó
hóng fù
hóng biàn
hóng yì
hóng miào
hóng sì
hóng guǐ
hóng mài
hóng tāo
hóng miǎo
jiàn ào
lóng ào
jīng ào
shěn ào
lǎng ào
líng ào
míng ào
huá ào
shì ào
yuán ào
qiào ào
qí yù
yuǎn ào
pái ào
yào ào
hóng ào
fáng ào
yōu ào
wēn ào
liū ào
kǔn ào
mì ào
yīn ào
miào ào
jiǎn ào
yú ào
wěi ào
bǎo ào
sì ào
liù ào
hún ào
suì ào
hóng ào
bì ào
pì ào
huì ào
jiǔ ào
yí ào
kuàng ào
cháng ào
xuán ào
zǔ ào
hán ào
tán ào
shēn ào
kuǎn ào
chún ào
xiá ào
bó ào
jìn ào
kǔn ào
diǎn ào
yùn ào
mèi ào
liáng ào
shén ào
wēn ào
tū ào
gǔ ào
qí ào
jué ào
shū ào
xián ào
táng ào
fǔ ào
hóng ào
zhì ào
shān ào
míng ào
yùn ào
qióng ào
⒈ 宏博高深。
引唐皮日休《<文薮>序》:“《离骚》者,文之菁英者,伤於宏奥。”
《明史·夏寅传》:“夏寅,字正夫,松江华亭人。 正统十三年举进士,授南京吏部主事。力学,为文以宏奥称。”
宏hóng(1)(形)宏大:~伟|宽~。(2)(Hónɡ)姓。
奥读音:ào,yù[ ào ]1. 含义深,不易理解:深奥。奥妙。奥秘。奥旨。
2. 室内的西南角,泛指房屋及其他深处隐蔽的地方:堂奥。经堂入奥。
3. 姓。