tǔ chē
tǔ hòu
tǔ gǎng
tǔ qiáng
tǔ bó
tǔ zhù
tǔ fǔ
tǔ pēi
tǔ fù
tǔ háo
tǔ chòng
tǔ bǐ
tǔ pào
tǔ fāng
tǔ xíng
tǔ yuè
tǔ zhòng
tǔ zhù
tǔ gǔ
tǔ xiāo
tǔ xíng
tǔ yān
tǔ zhī
tǔ kàng
tǔ rén
tǔ lì
tǔ tóu
tǔ wán
tǔ kù
tǔ gǒu
tǔ chēng
tǔ liū
tǔ bái
tǔ diào
tǔ jiào
tǔ qiáng
tǔ pō
tǔ dòu
tǔ kuài
tǔ yǔ
tǔ sēng
tǔ dùn
tǔ héng
tǔ shì
tǔ zhōng
tǔ tián
tǔ jìn
tǔ qiāng
tǔ kēng
tǔ duàn
tǔ gāo
tǔ fàn
tǔ bāng
tǔ fén
tǔ wù
tǔ mó
tǔ bào
tǔ huī
tǔ gǔ
tǔ bù
tǔ fáng
tǔ chǔ
tǔ kē
tǔ àng
tǔ shān
tǔ zuò
tǔ jiē
tǔ cí
tǔ chāng
tǔ féi
tǔ mài
tǔ péi
tǔ gǔ
tǔ jí
tǔ ǒu
tǔ qí
tǔ gē
tǔ máo
tǔ bāo
tǔ gùn
tǔ yáo
tǔ bīng
tǔ fēng
tǔ jiè
tǔ kǎn
tǔ mín
tǔ bù
tǔ jiē
tǔ wáng
tǔ chǎng
tǔ yíng
tǔ zhū
tǔ láo
tǔ chéng
tǔ lǐ
tǔ guì
tǔ fǒu
tǔ yàn
tǔ xù
tǔ yùn
tǔ nán
tǔ guài
tǔ kōng
tǔ bō
tǔ rǎng
tǔ xìng
tǔ mù
tǔ fēng
tǔ mù
tǔ láng
tǔ máo
tǔ fān
tǔ mán
tǔ quǎn
tǔ gōng
tǔ cán
tǔ zhé
tǔ hòu
tǔ fù
tǔ sú
tǔ qū
tǔ jiǔ
tǔ biē
tǔ píng
tǔ náng
tǔ chǎn
tǔ wèi
tǔ dì
tǔ guī
tǔ sù
tǔ huò
tǔ lóu
tǔ kàng
tǔ shēn
tǔ yàn
tǔ fēng
tǔ lóng
tǔ jiāng
tǔ bà
tǔ liè
tǔ fú
tǔ yù
tǔ dì
tǔ qì
tǔ guǐ
tǔ niú
tǔ yǔ
tǔ gòng
tǔ sī
tǔ chéng
tǔ jì
tǔ gǔ
tǔ huáng
tǔ fèn
tǔ shè
tǔ jìng
tǔ jū
tǔ jūn
tǔ huà
tǔ bēng
tǔ fǎ
tǔ fěi
tǔ gǔ
tǔ nì
tǔ tán
tǔ chóng
tǔ bā
tǔ gǎi
tǔ jīng
tǔ lì
tǔ zào
tǔ gěng
tǔ jū
tǔ yǔ
tǔ guó
tǔ tàn
tǔ fán
tǔ jiàn
tǔ jìng
tǔ píng
tǔ huī
tǔ qiāng
tǔ ròu
tǔ wū
tǔ ní
tǔ cuò
tǔ cáng
tǔ gāng
tǔ lì
tǔ jiāng
tǔ pī
tǔ yī
tǔ gěng
tǔ céng
tǔ biē
tǔ xíng
tǔ huà
tǔ yí
tǔ liàn
tǔ huáng
tǔ kòu
tǔ gōng
tǔ jī
tǔ xíng
tǔ jiāng
tǔ yīn
tǔ fú
tǔ náng
tǔ kǒu
tǔ lóng
tǔ zhǎng
tǔ huà
tǔ sè
tǔ yǒng
tǔ jūn
tǔ gōng
biàn yí
xíng yí
shì yí
shí yí
bù yí
zhū yí
jǐ yí
shī yí
ā yí
wù yí
děng yí
nà yí
shì yí
dì yí
shì yí
zhòng yí
zhēn yí
yǔn yí
piān yí
guāi yí
chá yí
cóng yí
jī yí
xiāng yí
zhì yí
hé yí
dé yí
qì yí
tǔ yí
ān yí
fēn yí
lái yí
quán yí
(.好工具)土宜tǔyí
(1) 不同的人或作物适于不同的土壤
英(of different kinds of soil) be good for different people or things(2) 地方特产
英local product(3) 土仪
英gift of native product⒈ 谓各地不同性质的土壤,对于不同的生物各有所宜。
引《逸周书·度训》:“土宜天时,百物行治。”
《周礼·地官·大司徒》:“以土宜之法,辨十有二土之名物。”
孙诒让正义:“即辨各土人民鸟兽草木之法也。”
《晋书·石苞传》:“州郡农桑未有赏罚之制,宜遣掾属循行,皆当均其土宜,举其殿最,然后黜陟焉。”
《明史·孔友谅传》:“古者赋役,量土宜,验丁口,不责所无,不尽所有。”
⒉ 指故乡。
引唐杜甫《奉送魏六丈佑少府之交广》诗:“穷途仗神道,世乱轻土宜。”
仇兆鳌注:“轻去土乡。”
⒊ 土产。
引宋周密《武林旧事·西湖游幸》:“至于果蔬、羹酒……粉饵、时花、泥婴等,谓之‘湖中土宜’。”
⒋ 特指专作礼品用的土产,即土仪。
引《二刻拍案惊奇》卷三二:“近日有个钦差内相谭稹,到浙西公干,所过州县,必要献上土宜。”
《醒世姻缘传》第九三回:“﹝鼂鸞﹞合胡无翳行礼相拜,送胡无翳土宜,里面有一疋栗色松江纳布。”
土地对于民居及生物的适宜性。
土tǔ(1)(名)本义:泥土;土壤:黄~|黏~|~山。(2)(名)土地。(3)(副)本地的;地方的:~特产|~俗。(4)(名)指我国民间沿用的生产技术和有关的设备、产品、人员等:~方|~招儿。(5)(形)不合潮流;不开通:~气。(6)(名)未熬制的鸦片:烟~。(7)姓。
宜读音:yí宜yí(1)(形)合适:相~|适~|权~之计|因地制~。(2)(动)应当(今多用否定式):不~操之过早。(3)(动)〈书〉当然;无怪:~其无往而不利。(4)姓。