土断


土断的组词


土埂

tǔ gěng

土风

tǔ fēng

土酒

tǔ jiǔ

土毛

tǔ máo

土妇

tǔ fù

土壤

tǔ rǎng

土布

tǔ bù

土礼

tǔ lǐ

土营

tǔ yíng

土公

tǔ gōng

土著

tǔ zhù

土窑

tǔ yáo

土禁

tǔ jìn

土塍

tǔ chéng

土牢

tǔ láo

土贡

tǔ gòng

土祇

tǔ qí

土灰

tǔ huī

土釜

tǔ fǔ

土伯

tǔ bó

土坪

tǔ píng

土司

tǔ sī

土堦

tǔ jiē

土方

tǔ fāng

土炭

tǔ tàn

土粪

tǔ fèn

土包

tǔ bāo

土龙

tǔ lóng

土寇

tǔ kòu

土人

tǔ rén

土坷

tǔ kē

土遁

tǔ dùn

土气

tǔ qì

土化

tǔ huà

土崩

tǔ bēng

土味

tǔ wèi

土藏

tǔ cáng

土工

tǔ gōng

土炮

tǔ pào

土螽

tǔ zhōng

土偶

tǔ ǒu

土口

tǔ kǒu

土室

tǔ shì

土阆

tǔ láng

土皷

tǔ gǔ

土硝

tǔ xiāo

土房

tǔ fáng

土宇

tǔ yǔ

土箸

tǔ zhù

土脉

tǔ mài

土话

tǔ huà

土黄

tǔ huáng

土囊

tǔ náng

土隁

tǔ yàn

土番

tǔ fān

土塑

tǔ sù

土骨

tǔ gǔ

土圭

tǔ guī

土货

tǔ huò

土蝼

tǔ lóu

土古

tǔ gǔ

土歌

tǔ gē

土蕃

tǔ bō

土簋

tǔ guǐ

土难

tǔ nán

土浆

tǔ jiāng

土逆

tǔ nì

土岗

tǔ gǎng

土巴

tǔ bā

土浄

tǔ jìng

土蝗

tǔ huáng

土梗

tǔ gěng

土境

tǔ jìng

土候

tǔ hòu

土豹

tǔ bào

土培

tǔ péi

土缶

tǔ fǒu

土籍

tǔ jí

土音

tǔ yīn

土鳖

tǔ biē

土苴

tǔ jū

土宜

tǔ yí

土羵

tǔ fén

土揖

tǔ yī

土妓

tǔ jì

土库

tǔ kù

土匪

tǔ fěi

土壃

tǔ jiāng

土铏

tǔ xíng

土蓄

tǔ xù

土产

tǔ chǎn

土王

tǔ wáng

土瓷

tǔ cí

土练

tǔ liàn

土怪

tǔ guài

土矾

tǔ fán

土胚

tǔ pēi

土功

tǔ gōng

土山

tǔ shān

土改

tǔ gǎi

土墙

tǔ qiáng

土白

tǔ bái

土层

tǔ céng

土断

tǔ duàn

土墼

tǔ jī

土茅

tǔ máo

土木

tǔ mù

土锉

tǔ cuò

土符

tǔ fú

土舍

tǔ shè

土枪

tǔ qiāng

土坡

tǔ pō

土坯

tǔ pī

土色

tǔ sè

土話

tǔ huà

土豪

tǔ háo

土盎

tǔ àng

土溜

tǔ liū

土坑

tǔ kēng

土蛮

tǔ mán

土长

tǔ zhǎng

土地

tǔ dì

土均

tǔ jūn

土阶

tǔ jiē

土芥

tǔ jiè

土目

tǔ mù

土堰

tǔ yàn

土力

tǔ lì

土运

tǔ yùn

土栗

tǔ lì

土步

tǔ bù

土牛

tǔ niú

土坝

tǔ bà

土炕

tǔ kàng

土僧

tǔ sēng

土俑

tǔ yǒng

土军

tǔ jūn

土场

tǔ chǎng

土豆

tǔ dòu

土匟

tǔ kàng

土堠

tǔ hòu

土封

tǔ fēng

土平

tǔ píng

土鼓

tǔ gǔ

土语

tǔ yǔ

土劣

tǔ liè

土鼈

tǔ biē

土衡

tǔ héng

土调

tǔ diào

土烟

tǔ yān

土馕

tǔ náng

土腔

tǔ qiāng

土虺

tǔ huī

土笼

tǔ lóng

土谈

tǔ tán

土利

tǔ lì

土民

tǔ mín

土重

tǔ zhòng

土城

tǔ chéng

土窖

tǔ jiào

土蚕

tǔ cán

土俗

tǔ sú

土邦

tǔ bāng

土铳

tǔ chòng

土作

tǔ zuò

土头

tǔ tóu

土硎

tǔ xíng

土国

tǔ guó

土型

tǔ xíng

土车

tǔ chē

土谷

tǔ gǔ

土冈

tǔ gāng

土乐

tǔ yuè

土棍

tǔ gùn

土模

tǔ mó

土域

tǔ yù

土蠭

tǔ fēng

土田

tǔ tián

土娼

tǔ chāng

土狗

tǔ gǒu

土空

tǔ kōng

土兵

tǔ bīng

土笔

tǔ bǐ

土居

tǔ jū

土法

tǔ fǎ

土桴

tǔ fú

土建

tǔ jiàn

土强

tǔ qiáng

土硃

tǔ zhū

土杏

tǔ xìng

土坎

tǔ kǎn

土蛆

tǔ qū

土芝

tǔ zhī

土物

tǔ wù

土形

tǔ xíng

土虫

tǔ chóng

土疆

tǔ jiāng

土犬

tǔ quǎn

土块

tǔ kuài

土泥

tǔ ní

土铛

tǔ chēng

土处

tǔ chǔ

土绅

tǔ shēn

土肥

tǔ féi

土帝

tǔ dì

土屋

tǔ wū

土語

tǔ yǔ

土父

tǔ fù

土灶

tǔ zào

土顽

tǔ wán

土范

tǔ fàn

土膏

tǔ gāo

土肉

tǔ ròu

土蛰

tǔ zhé

土桧

tǔ guì

土精

tǔ jīng


迸断

bèng duàn

寡断

guǎ duàn

凭断

píng duàn

折断

zhé duàn

凄断

qī duàn

访断

fǎng duàn

寸断

cùn duàn

了断

liǎo duàn

责断

zé duàn

击断

jī duàn

隔断

gé·duàn

列断

liè duàn

沈断

shěn duàn

敏断

mǐn duàn

牵断

qiān duàn

把断

bǎ duàn

义断

yì duàn

鞫断

jū duàn

杀断

shā duàn

诘断

jié duàn

察断

chá duàn

颛断

zhuān duàn

剪断

jiǎn duàn

搅断

jiǎo duàn

威断

wēi duàn

朽断

xiǔ duàn

电断

diàn duàn

神断

shén duàn

禁断

jìn duàn

鸿断

hóng duàn

睿断

ruì duàn

裁断

cái duàn

识断

shí duàn

撺断

cuān duàn

迷断

mí duàn

错断

cuò duàn

堕断

duò duàn

宽断

kuān duàn

申断

shēn duàn

送断

sòng duàn

果断

guǒ duàn

刺断

cì duàn

漏断

lòu duàn

抄断

chāo duàn

圣断

shèng duàn

雄断

xióng duàn

检断

jiǎn duàn

胪断

lú duàn

贴断

tiē duàn

终断

zhōng duàn

魂断

hún duàn

杜断

dù duàn

意断

yì duàn

碍断

ài duàn

画断

huà duàn

速断

sù duàn

干断

gān duàn

顿断

dùn duàn

挣断

zhèng duàn

审断

shěn duàn

吟断

yín duàn

操断

cāo duàn

诛断

zhū duàn

谟断

mó duàn

偏断

piān duàn

结断

jié duàn

齐断

qí duàn

分断

fēn duàn

宸断

chén duàn

无断

wú duàn

续断

xù duàn

斩断

zhǎn duàn

片断

piàn duàn

归断

guī duàn

屏断

píng duàn

权断

quán duàn

拗断

ǎo duàn

界断

jiè duàn

科断

kē duàn

截断

jié duàn

剸断

tuán duàn

英断

yīng duàn

镜断

jìng duàn

常断

cháng duàn

梗断

gěng duàn

灵断

líng duàn

推断

tuī duàn

谘断

zī duàn

敢断

gǎn duàn

逆断

nì duàn

迢断

tiáo duàn

专断

zhuān duàn

制断

zhì duàn

气断

qì duàn

简断

jiǎn duàn

诀断

jué duàn

买断

mǎi duàn

县断

xiàn duàn

金断

jīn duàn

闲断

xián duàn

扑断

pū duàn

明断

míng duàn

立断

lì duàn

乾断

qián duàn

讯断

xùn duàn

龙断

lóng duàn

切断

qiē duàn

笔断

bǐ duàn

鉴断

jiàn duàn

下断

xià duàn

周断

zhōu duàn

诊断

zhěn duàn

理断

lǐ duàn

限断

xiàn duàn

辨断

biàn duàn

脆断

cuì duàn

决断

jué duàn

详断

xiáng duàn

轻断

qīng duàn

剖断

pōu duàn

邀断

yāo duàn

和断

hé duàn

供断

gòng duàn

杖断

zhàng duàn

陇断

lǒng duàn

不断

bù duàn

坐断

zuò duàn

中断

zhōng duàn

机断

jī duàn

敕断

chì duàn

定断

dìng duàn

评断

píng duàn

斫断

zhuó duàn

岔断

chà duàn

卖断

mài duàn

问断

wèn duàn

官断

guān duàn

辩断

biàn duàn

垄断

lǒng duàn

句断

jù duàn

武断

wǔ duàn

心断

xīn duàn

骤断

zhòu duàn

柴断

chái duàn

勇断

yǒng duàn

夹断

jiā duàn

勾断

gōu duàn

斧断

fǔ duàn

目断

mù duàn

曲断

qǔ duàn

抑断

yì duàn

霜断

shuāng duàn

谋断

móu duàn

处断

chǔ duàn

高断

gāo duàn

论断

lùn duàn

妄断

wàng duàn

割断

gē duàn

刑断

xíng duàn

局断

jú duàn

肆断

sì duàn

打断

dǎ duàn

罢断

bà duàn

判断

pàn duàn

刚断

gāng duàn

严断

yán duàn

土断

tǔ duàn

蟹断

xiè duàn

公断

gōng duàn

强断

qiáng duàn

臆断

yì duàn

阻断

zǔ duàn

拟断

nǐ duàn

独断

dú duàn

憯断

cǎn duàn

扫断

sǎo duàn

间断

jiàn duàn

悬断

xuán duàn

倒断

dǎo duàn

弹断

dàn duàn

斲断

zhuó duàn

堂断

táng duàn

梦断

mèng duàn

熔断

róng duàn

横断

héng duàn

望断

wàng duàn

肠断

cháng duàn

一断

yī duàn

议断

yì duàn

上一组词:生妻
下一组词:四摄

更多土的组词

土断的意思


词语解释:

东晋、hAo86.南朝废除侨置郡县,使侨寓户口编入所在郡县的办法。

引证解释:

⒈ 东晋、南朝废除侨置郡县,使侨寓户口编入所在郡县的办法。 西晋时由于战乱,中原地区豪族多迁居江南,仍称原来郡籍,形成诸侨郡县。至东晋哀帝时, 桓温推行土断法,裁併侨置郡县,整顿户籍,史称“庚戌土断”。后南朝各代又多次推行土断,作为加强王朝统治,与豪门争夺劳动力,扩大赋役和兵源的一种手段。

引《晋书·成帝纪》:“﹝咸康七年﹞夏四月丁卯,葬恭皇后于兴平陵。实编户,王公已下皆正土断白籍。”
《宋书·武帝纪中》:“及至大司马桓温,以民无定本,伤治为深,庚戌土断,以一其业。于时财阜国丰,实由于此。”
《旧唐书·杨炎传》:“人不土断而地著,赋不加歛而增入,版籍不造而得其虚实,贪吏不诫而姦无所取。自是轻重之权,始归於朝廷。”
《资治通鉴·晋哀帝兴宁二年》:“三月,庚戌朔,大閲户口,令所在土断,严其法制,谓之庚戌制。”
胡三省注:“令西北士民侨寓东南者,所在以土著为断也。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第二编第五章第二节:“所谓土断,就是主张把侨郡县士民作为土著,民众向朝廷纳租税,服徭役,不再让士族独占这些利益。”

网络解释:

土断

土断:东晋和南朝为解决侨置问题而推行的整理户籍及调整地方行政区划的政策。其主要精神是划定州、郡、县领域,居民按实际居住地编定户籍,故称土断,即以土著为断。其旨意、方法因时而有差异。西晋武帝太康五年(284),汝南王司马亮、司空卫瓘上疏,咸用土断,使举善进才,各由乡论,以纠九品中正制之流弊,是为土断之始。晋廷东迁后,北方侨人日回月徙,南方流民去来纷杂。政府为明考课、定税收,先后于成帝咸和中、咸康七年(341)、哀帝兴宁二年(364)和安帝义熙九年(413)多次实行土断。其中后两次分别由大司马桓温和太傅刘裕主持,史称“庚戌土断”及“义熙土断”,一时“财阜国丰”,“豪强肃然”。南朝宋孝武帝大明元年(457)、宋后废帝元徽元年(473)、齐高帝建元三年(481)、梁武帝天监元年(502)和陈文帝天嘉元年(560),亦曾多次土断,但执行中巧伪甚多,或窃注黄籍,或却而复注,故成效甚微。
更多断的组词

土断详细解释


读音:tǔ

土tǔ(1)(名)本义:泥土;土壤:黄~|黏~|~山。(2)(名)土地。(3)(副)本地的;地方的:~特产|~俗。(4)(名)指我国民间沿用的生产技术和有关的设备、产品、人员等:~方|~招儿。(5)(形)不合潮流;不开通:~气。(6)(名)未熬制的鸦片:烟~。(7)姓。

读音:duàn

1.(长形的东西)分成两段或几段:砍~。割~。绳子~了。

2.断绝;隔绝:~水。~电。~奶。~了关系。音讯~了。

3.间断:她每天都来给老人洗衣、做饭,从没有~过。

4.拦截:把对方的球~了下来。

5.戒除(烟酒):~烟。~酒。

6.姓。

7.判断;决定:~语。诊~。独~专行。这个案子~得公道。

8.绝对;一定(多用于否定式):~无此理。~不能信。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025