hū ér
hū de
hū qū
hū dā
hū bǎn
hū huǎng
hū you
hū lóng
hū màn
hū báo
hū liū
hū liú
hū qí
hū ér
hū lā
hū màn
hū là
hū lā
hū sù
hū tū
hū wàng
hū nì
hū yí
hū ěr
hū dài
hū shàn
hū tōng
hū huǎng
hū yān
hū shì
hū huāng
hū sì
hū zhòu
hū huāng
hū hū
hū dì
hū zhǎ
hū shǎn
hū qīn
hū mǎng
hū lǜ
hū wēi
hū máng
hū huò
hū yì
hū ruò
hū léi
hū shào
hū miǎo
hū zhū
hū lüè
hū rán
hū qī
líng tū
wā tū
bēn tū
yān tū
hěn tū
líng tū
hū tū
huǐ tū
lái tū
wù tū
chāo tū
mò tū
bào tū
wù tū
qián tū
dì tū
hú tū
pín tū
dǐ tū
páo tū
huì tū
téng tū
qīn tū
dá tū
cuàn tū
mǐ tū
wā tū
lěng tū
hú tū
chāo tū
jìn tū
qǔ tū
qū tū
pái tū
chēng tū
kuáng tū
bá tū
huī tū
pán tū
xī tū
gū tū
liú tū
dàng tū
gāo tū
fú tū
hú tū
huī tū
qū tū
hū tū
mù tū
hán tū
mào tū
huá tū
piào tū
qī tū
chù tū
hàn tū
piāo tū
táng tū
gǎn tū
zhóu tū
qī tū
táng tū
shǐ tū
hú tū
báo tū
chēng tū
líng tū
chí tū
dǐ tū
dàng tū
yǎo tū
láng tū
gǔ tū
chuǎng tū
bī tū
duò tū
hài tū
dǐ tū
chī tū
huò tū
qí tū
áo tū
chōng tū
jí tū
pǎo tū
bō tū
hé tū
⒈ 糊涂。
引明汤显祖《邯郸记·生寤》:“忽突帐,六十年光景,熟不的半箸黄粱。”
⒉ 豁脱;舍弃。
引明沉自徵《鞭歌妓》:“老尚书忽突了一船金和帛,叫张千两脚赶驴蹄。”
⒊ 突然。
引碧野《没有花的春天》第十一章:“阿艾忽突想起了李阿虎,好像她受到很大的感触似的,抑郁地长长叹了一口气。”
忽hū(1)(副)不注意:~略|~视|疏~。(2)(副)忽而:天气~冷~热|油灯被风吹得~明~暗。(3)(量)(某些计量单位的)十万分之一:~米。(4)(量)计量单位名称。ɑ)长度;十忽等于一丝。b)重量;十忽等于一丝。
突读音:tū突tū(1)(副)本义:猝然;突然。(2)(动)猛冲:~围|~进。(3)(副)突然:~增|~减。(4)(形)高于周围:~出。(5)(名)古代灶旁突起的出烟火口;相当于现在的烟筒:灶~。